Ăn hết bịch bích quy, Hình Bác Ân cầm từng món trong giỏ nhét vào balo, nếu nhét không được nữa thì sẽ để sang balo Khâu Sam.
Balo của Khâu Sam phình to một cách đáng sợ, Hình Bác Ân thấy balo còn chỗ trống, nghĩ rằng Khâu Sam cứ mãi ôm cái gối thì có vẻ bất tiện, nên cũng liền cố nhét cái gối vào trong balo, nhưng dù sao gối đầu vẫn không phải là đồ ăn vụn vặt lắt nhắt, cho dù có dùng lực đè ép cỡ nào thì cũng chỉ có thể nhét vào một nửa, nửa còn lại sẽ lộ ra ngoài.
Hình Bác Ân kéo khoé kéo hai bên lên chẹt cái gối lại rồi nói: "Đi vài bước tôi xem thử."
Khâu Sam bước ra mái hiên.
Hình Bác Ân nói: "Được rồi, sẽ không rớt." Chỉ là nhìn có chút kỳ quái.
Lúc Khâu Sam xoay người thì cảm giác dường như mình thấy được hạt mưa, cô cẩn thận nhìn chằm chằm vào không khí nhưng lại không thấy, cô giơ dao lên rồi đợi một hồi, một giọt nước "toong" một tiếng rơi xuống lưỡi dao.
"Trời mưa?" Hình Bác Ân đưa tay ra khỏi mái hiên, nàng nhanh chóng cảm giác được giọt mưa rơi trên tay, nàng thu tay lại rồi hỏi, "Đi?"
Khâu Sam gật đầu, trở lại bên cạnh Hình Bác Ân, mở đường đi phía trước nàng.
Vào lúc xác định họ đã vào thành phố Bạch Túc, trong đầu Khâu Sam đã có chủ ý.
Trong những năm gần đây, thành phố Bạch Túc phát triển mạnh về ngành du lịch, thông qua các clip quảng cáo độc đáo, biến vùng đồi núi Bạch Túc không quá cao cũng không hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/196178/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.