Đường lộ vắng vẻ hoang tàn, đi càng lâu, sẽ càng cảm thấy tận cùng con đường như bị kéo dài đến vô hạn. Ngón tay Khâu Sam di chuyển trên bản đồ, mặc dù tốc độ xe cực kì chậm, nhưng hiện tại họ cũng đã đi được phần ba quãng đường. Với tốc độ này, nếu thuận lợi thì họ sẽ đến được thành phố Trung Từ trong đêm nay.
Lái một đoạn đường này cũng không gặp gì cản trở, không cảnh sát, không luật lệ, chỉ có vạn vật tự nhiên, mây núi cỏ cây vẫn hoàn mây núi cỏ cây.
Sắc trời âm u, hôm nay không phải là một ngày đẹp.
Đoạn đường này so với đoạn đường đã đi qua cũng phải sạch sẽ hơn rất nhiều, ô tô hỏng không nhiều, ngẫu nhiên chỉ có một hai bộ hài cốt bị ăn dở nằm trên mặt đất, rất dễ dàng tránh được. Hình Bác Ân khống chế lực chân, tốc độ xe nhanh dần. Khâu Sam dựa chặt vào lưng ghế, trong lòng có chút khẩn trương.
Hình Bác Ân chú ý tới phản ứng của cô, thả lỏng chân ga, tốc độ xe chậm dần. Khâu Sam thở ra một hơi, chồm người sang chỗ Hình Bác Ân xem đồng hồ báo xăng, ánh mắt chợt trở nên nặng nề.
"Xe ra sự cố sao?" Hình Bác Ân hỏi.
Khâu Sam gõ ngón tay vào đồng hồ báo xăng, kim đồng hồ đã di chuyển gần đến vạch đỏ.
"Có thể cố chạy đến trạm xăng được không?"
Khâu Sam lắc đầu, cô không thể xác định được lượng xăng hiện tại có thể đi bao xa, cho dù đến trạm xăng thì, một là cô không biết đổ xăng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/196176/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.