🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời sáng.

Vô số tia nắng vô hình xuyên qua cửa kính, phản chiếu khuôn mặt đang yên giấc trên giường bệnh của Hình Bác Ân.

Hai hàng lông mi đen dài tách ra, một đôi mắt sâu thẳm dường như hút hết toàn bộ ánh sáng, khoá lại bên trong.

Đây là ngày thứ tư. Mỗi một ngày tỉnh giấc Hình Bác Ân đều sẽ như vậy, không biết chính mình đang ở nơi nào, không biết chính mình muốn làm cái gì, không biết chính mình là ai, trong đầu trống rỗng, hai mắt nhìn đăm đăm vào nguồn sáng. Trạng thái đó duy trì vài phút, sau đó Hình Bác Ân sẽ chậm rãi cảm thấy hết thảy vẫn chưa hề chấm dứt, một lát sau, nàng mới chính thức tỉnh lại.

Một ngày này cũng là như thế. Hình Bác Ân ngồi dậy, xoay người mang dép, nhìn xuyên qua lớp kính thuỷ tinh liền bắt gặp giáo sư Lê Hàn đã đợi bên ngoài. Nhân viên đi vào khu cách ly đều mặc một lớp áo phòng hộ dày, nhìn bề ngoài rất khó phân biệt ai là ai, nhưng người có quyền tiến vào phòng cách ly của Hình Bác Ân chỉ có vài người, mà từ đầu đến giờ, Hình Bác Ân chỉ thấy mỗi giáo sư Lê Hàn.

Trong mắt Hình Bác Ân loé lên tia sáng, đứng dậy nói: "Giáo sư..."

Lê Hàn tiến vào phòng cách ly, ấn Hình Bác Ân ngồi xuống, nói: "Tôi đã hỏi giúp em rồi, cái người mà em nói vẫn chưa xuất hiện."

Hình Bác Ân khẽ gật, cúi đầu, cả người lại trở nên trầm tĩnh.

Lê Hàn tiếp tục nói: "Vết thương trên người em đang lành, lần kiểm tra cuối cùng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/1360925/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.