Chuột tre ngon không? 
Đó là chắc chắn, ngay đến tiểu Tiền cũng cảm thấy nó ngon hơn thịt gà, càng đừng nói các thôn dân. 
Nhưng thứ này không dễ bắt, đặc biệt là ở trong rừng trúc, nó vừa chạy một lúc là có thể biến mất không dấu vết, hang trúc, hầm ngầm, nó đều có thể chui được, tốc độ còn nhanh. 
Trừ phi bọn họ may mắn, có thể may mắn giống như bọn Chu tứ lang chặn bọn nó trong một cái hang nông và đơn lối. 
Ngày đó bọn Chu ngũ lang xách hai con chuột tre về, ngày hôm sau các thôn dân liền chạy lên rừng trúc tìm chuột tre, kết quả tìm cả một buổi sáng mà ngay cả bóng dáng của bọn nó cũng không thấy đâu. 
Bọn họ đành phải xuống núi, xuống núi nhìn thấy Chu lục lang đang chơi cùng đám bạn của hắn, liền gọi hắn qua hỏi chuyện, hỏi xem bọn họ bắt chuột tre kiểu gì. 
Năm nay Chu lục lang mới mười ba tuổi, đúng là tuổi trẻ trâu chém gió ngút trời, nề hà người ta không tin, hắn quýnh lên, liền lộ ra chuyện Mãn Bảo tự mình bắt được một con chuột tre ra. 
Các thôn dân càng không tin, Mãn Bảo mới mấy tuổi chứ, đôi chân ngắn cũn kia có thể chạy nhảy ở trong núi sao? 
Vì sự nghi ngờ này, Chu lục lang liền nói hết chuyện bọn họ đuổi theo chuột tre như thế nào, sau lại trở về tìm được Mãn Bảo ra sao, trong tay Mãn Bảo còn cầm dây buộc con chuột tre. 
Lúc ấy Chu lão đầu đứng ngay sau đám người, lúc đầu nghe con trai khoác lác ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928826/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.