Chu lão đầu trừng mắt, ông còn tưởng chỉ có mấy tiểu công tử nhà họ Bạch bình thường hay chơi cùng con gái đến thôi, hóa ra là mời tất cả học sinh trong lớp sao? 
"Có cả tiên sinh nữa, tiên sinh cũng nói sẽ tới......" 
Chu lão đầu đã không biết giận là gì nữa, duỗi tay xách con gái đi vào phòng, "Để mẹ con nói chuyện với con đi, cha thấy hơi chóng mặt." 
Trước giờ ông đều thích điệu thấp, chuyện chưa làm xong sẽ không nói ra ngoài, mà đứa nhỏ này sao có thể còn chưa bắt đầu đã gào đến nỗi cả thiên hạ đều biết? 
Quả nhiên giống y như hắn, không có một khắc nào yên tĩnh được! 
Chu lão đầu ném con gái cho vợ xong liền chạy luôn, bỏ cả giờ nghỉ ngơi, lập tức đi tìm người trong thôn hỏi chuyện mua cây. 
Không còn cách nào, nếu chỉ mời bạn học, ông còn có thể lề mề, nhưng đứa nhỏ này còn mời cả Trang tiên sinh, ông không thể quá chậm. 
Chu tứ lang rời nhà ngày thứ 19, đê sông cuối cùng cũng sửa xong, Chu nhị lang và Chu tam lang bán bữa ăn cuối cùng, liền mang Chu tứ lang cùng nhau về nhà. 
Mãn Bảo tan học về nhà nhìn thấy Chu tứ lang, lập tức ngẩn ra. 
Chu tứ lang vừa về nhà, mới ném hành lý cho đại tẩu hắn, bên trong toàn là quần áo bẩn, quay người lại nhìn thấy Mãn Bảo, ánh mắt sáng lên, mở vòng tay ra hét lớn, "Muội út, ta đã về rồi!" 
Mãn Bảo tiến lên, đau lòng sờ râu ria xồm xoàm trên mặt hắn, "Tứ ca, tại sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928791/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.