Mãn Bảo thở phào nhẹ nhõm một hơi, đứng lên một tảng đá trên đất, cất giọng lanh lảnh vang dội bảo mọi người xếp hàng. 
Mấy ngày nay mọi người đều xếp hàng lấy bánh bao, cũng quen rồi, liền theo bản năng đứng thẳng hàng, cầm bát của mình tiến lên mua canh. 
Cũng không phải trong bát của ai cũng có một miếng thịt, Chu ngũ lang nói rồi, cái này là tùy duyên. 
Canh có thêm hành thái, Chu ngũ lang còn thả không ít muối, thật sự là rất ngon, mọi người sau khi uống thử một ngụm, tuy rằng tiếc nuối không có lát thịt, nhưng cũng không nói gì. 
Rốt cuộc thì cũng chỉ có hai văn. 
Chờ Chu tam lang chậm chạp đến nơi, Mãn Bảo liền nhảy xuống dẫn hắn đến bên xe lừa, còn lấy bánh nướng sáng sớm Tiền thị làm đưa cho hắn, "Tam ca, huynh ăn cái này, ăn cái này." 
Chu tam lang làm việc vất vả cả buổi sáng, bữa sáng còn phải ăn lương khô lạnh ngắt tự mang theo, một bát nước giữ được cũng là lạnh, lúc này đang đói không chịu được, cũng không khách sáo với muội út, bỏ bánh bao nguội ngắt ra, cầm lấy bánh nướng cắn một miếng. 
Sau đó uống một ngụm canh, chỉ cảm thấy một luồng khí nóng dâng lên từ bụng, làm toàn bộ tim gan dạ dày đều ấm áp thoải mái, hắn vui sướng thở ra một hơi, quay sang nhìn Mãn Bảo cười. 
Mãn Bảo thấy tam ca ăn ngon lành như vậy, cũng nuốt một ngụm nước miếng, ngồi xổm bên cạnh đưa ánh mắt trông mong hỏi, "Tam ca, ăn ngon không?" 
Chu tam lang lại uống một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928733/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.