🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên chợ lớn có bán gừng không?

Hàng vỉa hè không có, Chu nhị lang thấy bọn họ đi lung tung như ruồi mất đầu, liền túm cổ áo của Chu ngũ lang, để hắn xoay nửa vòng, chỉ nhà của thầy thuốc già nói: "Nhà hắn mới có gừng."

Gừng xua lạnh, cũng có thể khử đi mùi tanh, cho nên lúc ăn tết, nếu muốn nấu thịt dê, rất nhiều người sẽ đến hiệu thuốc hoặc nhà thầy thuốc để mua gừng.

Ngũ lang không còn nhỏ nữa, cũng nên hiểu chuyện.

Chu ngũ lang nhìn cửa nhà thầy thuốc già, có dự cảm không tốt lắm, hắn và lục lang đưa Mãn Bảo qua đó.

Thầy thuốc già đã mở cửa, đang ngồi trên ghế mây đong đưa ngủ tạm, thấy hai thiếu niên và một đứa bé đứng trước cửa, ông liền khẽ híp mắt, cẩn thận nhìn Chu ngũ lang và Chu lục lang, phát hiện có hơi quen mắt, nhưng không nhớ rõ tên, liền nhìn về phía Mãn Bảo.

À, hóa ra là người quen.

Thầy thuốc già vẫy tay với Mãn Bảo, "Trông sắc mặt con hồng nhuận, không giống như bị bệnh, sao thế, mẹ con lại bị bệnh à?"

Lúc Mãn Bảo còn bé tí, cứ hai ba ngày lại sinh bệnh một lần, thầy thuốc già rất quen thuộc với bé, có rất nhiều lần, đã khuya rồi ông còn bị huynh đệ nhà họ Chu nâng đến nhà xem bệnh.

Mãn Bảo cũng có ấn tượng khắc sâu với thầy thuốc già, bởi vì mỗi lần ông ấy thấy bé, không phải châm cứu thì chính là cho bé uống thuốc đắng, cho nên Mãn Bảo rất sợ ông.

Bé chọc ngón tay tí xíu của mình, nhỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928729/chuong-92.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.