Bạch Thiện Bảo đưa Mãn Bảo đến thư phòng nhà cậu. 
Đây là thư phòng lớn, trên cơ bản chỉ trưng bày sách, cậu có thư phòng nhỏ của mình, ở ngay gian ngoài phòng ngủ. 
Trước khi cậu lớn lên, trên cơ bản thư phòng này chỉ để có tác dụng là nơi chứa sách. 
Chẳng qua chờ nhà cậu xây nhà mới, chắc chắn sẽ dọn đi. 
Vị trí của thư phòng vô cùng tốt, đầy ánh nắng mặt trời, còn rất rộng, đẩy của đi vào, đập vào mắt là từng hàng kệ sách. 
Còn xịn hơn hai hàng kệ sách của Trang tiên sinh nhiều. 
Mãn Bảo kinh ngạc cảm thán không thôi, bé vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều sách như vậy, bé chạy lên trước, chỉ có thể ngẩng đầu nhỏ nhìn giá sách. 
Quá cao, rất nhiều sách bé đều không với tới. 
Bạch Thiện Bảo cũng chỉ cao hơn bé nửa cái đầu, ở phương diện này rất có tiếng nói chung với bé, cậu kề tai thì thầm với bé: "Bà nội ta nói trong sách nhà ta có vàng, ngày hôm qua ta tìm rất lâu vẫn chưa thấy, suýt chút nữa còn quên làm bài tập." 
Hai mắt Mãn Bảo sáng lấp lánh, hỏi: "Có nhiều vàng không?" 
Bạch Thiện Bảo suy nghĩ một chút mới nói: "Bà nội ta bảo có một lầu cơ, cho nên hẳn là rất nhiều." 
Hệ thống đang muốn rà quét xem vàng giấu ở quyển sách nào:...... 
Nhìn hai đứa bé đã bừng bừng hứng thú bắt đầu tìm kiếm, hệ thống không nhịn được nói: "Ký chủ, ngươi hỏi hắn, có phải bà nội của hắn nói mấy câu như trong sách tự có nhà lầu vàng?" 
Mãn Bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928702/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.