Đôi mắt Mãn Bảo sáng lấp lánh, nắm chặt hai quả nữ trinh tử mới tìm ra không nói gì. 
Chu lão đầu và Tiền thị ngồi ở mép giường, nương theo ánh lửa nhìn ánh sáng trong mắt con gái, giống như ngôi sao trên bầu trời đêm, hai vợ chồng đều thấy hơi hoảng hốt, cũng im lặng không nói lời nào. 
Mãn Bảo vui vẻ ngẩng đầu lên, nâng tay nhỏ cho Chu lão đầu và Tiền thị nhìn, "Cha, mẹ, hai người nhìn xem đây là cái gì?" 
Tiền thị khẽ hoàn hồn, mỉm cười hỏi, "Là cái gì?" 
"Là nữ trinh tử đó, hôm nay ngũ ca hái được cho con hai chùm, hóa ra sau khi phơi khô nó trông kiểu này, còn có thể chữa bệnh cho mẹ nữa." 
Tiền thị mỉm cười xoa đầu Mãn Bảo, nhìn bé quỳ trên mặt đất, vẻ mặt phấn khích nói chuyện với bà, sau này bọn họ đi mua thuốc có thể không cần mua thứ này. 
Tiền thị mỉm cười lắng nghe, cũng không nói cho bé biết, mua thuốc phải mua cả thang, không có chuyện lấy cái này bỏ cái kia. 
Mãn Bảo nói: "Để đại ca và tam ca đi hái hết nữ trinh tử về, phơi khô cho mẹ uống." 
Tiền thị mỉm cười gật, "Được, ngày mai mẹ bảo đại ca con đi." 
Mãn Bảo rất phấn khích, lập tức không muốn ngủ riêng nữa, bỏ nữ trinh tử trên tay xuống rồi bò lên giường của cha mẹ, trực tiếp lăn vào bên trong cùng nằm không nhúc nhích. 
Sau đó chớp chớp đôi mắt to nhìn cha mẹ. 
Chu lão đầu không nhịn được vỗ mông bé một cái, "Lớn như thế rồi còn ngủ cùng cha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928693/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.