Không nói đến hai đứa bé như Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo, chính Lưu thị và Trịnh thị đột nhiên nhìn thấy mười mấy con sâu trong hộp cũng hoảng sợ, không nhịn được lui về phía sau một bước, sau đó vội vàng kéo hai đứa bé lại dỗ dành.
Sắc mặt Trang tiên sinh rất khó coi, đưa mắt nhìn toàn bộ phòng học, giận dữ hỏi, "Ai làm?"
Có ba học sinh đồng loạt cúi đầu, Trang tiên sinh vừa thấy đã biết.
Bạch lão gia cũng nhìn thấy, hắn liền nhìn chằm chằm vào đứa con trai xui xẻo của mình, chỉ cảm thấy mũi muốn bốc khói, hắn thở ra một hơi, vén tay áo xong liền tiến lên định bắt con trai.
Bạch nhị lang "Oa" một tiếng, sợ tới mức vừa khóc vừa chạy.
Lưu thị tuy rằng cũng cảm thấy cậu bé quá nghịch, nhưng cũng sợ hắn đánh con ra chuyện gì, vội vàng cản hắn lại: "Cũng không phải chuyện gì lớn, dạy bảo một chút là được, đừng đánh nó."
Một trận gà bay chó sửa, ba học sinh đều bị đuổi ra đứng ngoài phòng học chịu phạt.
Mãn Bảo khóc một trận, không cảm thấy sợ hãi như vậy nữa, hơn nữa Khoa Khoa vẫn luôn ở trong đầu nói: "Ta đã tìm thử, loại sâu này hẳn là sâu xanh trong truyền thuyết, trong Bách Khoa Quán không có ghi chép gien sâu xanh nguyên thủy này, kiến nghị ký chủ thu lại."
Nghĩ tới mấy con sâu này sẽ bị chính mình thu vào, dường như Mãn Bảo không còn quá sợ hãi, vì thế mở to mắt trộm nhìn mấy con sâu.
Lưu thị nhìn đôi mắt đưa bé này như đá đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928676/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.