Trong phòng bếp truyền ra mùi canh gà thơm phức, Mãn Bảo không muốn nói chuyện phiếm với tứ ca nữa, theo sau mông tiểu Tiền thị vui vẻ chui vào phòng bếp.
Chu tứ lang cũng hồi phục sức sống, tiền hắn không có, nhưng gà thì chắc có thể ăn đúng không?
Tuy rằng con gà trống này lúc lấy về trông rất thê thảm, nhưng trước khi chọi gà nó vẫn là một con gà trống rất cường tráng, kiêu hùng, được chăm sóc rất tốt.
Bởi vậy mà nó không ít thịt, tiểu Tiền thị cố ý dành lại một nửa, để ngày mai nấu canh cho mẹ chồng ăn.
Cho nên tối nay chỉ có một nửa con gà.
Nhưng Mãn bảo cũng không biết, bởi vì nhà có thiếu ai cũng sẽ không thiếu bé.
Tiểu Tiền thị múc một bát canh đầy cho mẹ chồng trước, lại gắp mấy miếng thịt vào, sau đó cho Mãn Bảo một cái đùi gà, mấy đứa trẻ khác cũng được chia một miếng thịt, thịt còn lại không nhiều không ít.
Nhưng mấy người lớn sau khi cầm đũa cũng không hề gắp thịt, chỉ gắp củ cải ăn, vậy mà vẫn ăn rất ngon lành.
Cuối cùng thịt gà tự nhiên vào tất trong bụng bọn trẻ, ba người tứ ngũ lục cũng ăn được vài miếng, cảm thấy mỹ mãn giúp đỡ dọn dẹp chén đũa, nhấm nháp một chút hương vị dư lại.
Mãn Bảo cũng rất ít khi được ăn thịt gà, buổi tối hôm nay ăn một lần, cảm thấy cũng khá ngon, vì thế nói với Tiền thị: "Mẹ, sau này đợi Mãn Bảo có tiền, sẽ mua thịt gà cho mẹ ăn mỗi ngày."
Tiền thị vui vẻ, xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928670/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.