🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Phùng thị bưng một bát trứng gà luộc lại đây, một đám nhóc con đã sớm ăn xong kẹo, đang vây quanh Mãn Bảo nhìn bốn văn tiền của bé.

Phùng thị nhìn thấy tiền còn hơi sửng sốt, hỏi: "Cô nhỏ, mấy đứa lấy tiền từ đâu ra?"

Mãn Bảo kiêu ngạo ngẩng đầu, "Chúng ta tự kiếm, bán kẹo kiếm tiền."

Phùng thị còn tưởng rằng đó là kẹo trước kia trượng phu mua cho bé, bất đắc dĩ nói: "Sao muội lại không ăn, còn mang đi bán, đó là để cho muội dưỡng thân thể."

Mỗi lần Chu nhị lang đi họp chợ, lúc về đều sẽ mua một văn tiền kẹo, chỉ lấy ra một viên hòa thành nước đường cho bọn nhỏ uống, còn lại bốn viên đều là của Mãn Bảo.

Đây không phải là bọn họ chỉ chiều Mãn Bảo, không thương bọn nhỏ.

Mà là Mãn Bảo lúc nhỏ từng được đại phu nói một câu, "Đứa bé này tì vị không tốt, hơi ngắn sức yếu, nên ăn nhiều trứng gà và mật ong."

Lúc ấy tình trạng trong nhà cũng không tốt lắm, Mãn Bảo mới được hơn mấy tháng tuổi, thuốc uống không vào, chỉ có thể uống nước trứng gà và mật ong.

Mật ong kia vẫn là Chu lão đầu tìm khắp mấy cái thôn xung quanh, dùng số tiền lớn mới mua được, thứ này vừa hiếm vừa khó tìm, cực kỳ đắt.

Về sau đại phu lại nói, "Không có mật ong thì ăn kẹo mạch nha cũng được, đều tốt cho phổi kiện tỳ vị."

Có thể nói, Mãn Bảo lớn lên được như vậy, còn vừa trắng vừa tròn, công lao của trứng gà và kẹo là rất lớn.

Cũng bởi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/242708/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phúc Nữ Nhà Nông
Chương 13: Không đủ tiền
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.