Mãn Bảo liền ngồi xổm tại đó tìm một dây leo nào ngăn ngắn, Đại Đầu và Đại Nha cũng tìm đến đây, thấy ngũ thúc và lục thúc đang cãi nhau, Đại Đầu và Nhị Đầu liền gia nhập vào, Đại Nha ngồi xổm bên cạnh Mãn Bảo, hỏi bé đang tìm cái gì. 
Sau khi biết được là bé đang muốn tìm một cây bào nhỏ, thì rất nhiệt tình tìm giúp bé, rất nhanh đã tìm thấy một cây bào nhỏ mới mọc. Bọn họ dùng cây gậy đào đất, chốc lát sau tiền đào được nó ra, chỉ là rễ cây quá dài, phải chặt đi một đoạn. 
Nhưng mọi người đều không để ý là được. 
Mãn Bảo cầm nó trong tay, bởi vì nó còn nhỏ, không có sâu bọ, mọi người cũng yên tâm để cho bé cầm. 
Việc như vậy mọi người đều quen rồi. 
Đại Nha không biết từ đâu hái một ít hoa dại cài ở trên đầu, hỏi cô nhỏ, "Đẹp không?" 
Mãn Bảo ngơ ngác nhìn bé, cảm thấy rất khó nói là đẹp, nhưng lại không muốn làm cháu gái lớn buồn, liền gật đầu nói: "Hoa đẹp." 
Đại Nha vui vẻ rạo rực, phấn khích nhảy ra đằng xa cùng Nhị Nha. 
Xuống tới chân núi, Mãn Bảo tụt từ trên lưng ngũ lang xuống, lại lấy một quả bào trong tay hắn, nhưng không ăn, vừa đi vừa đưa mấy thứ này cho Khoa Khoa. 
Đã hơn một năm, Mãn Bảo đã sớm được Khoa Khoa nhắc nhở cách làm sao để trộm đưa đồ vật cho nó. 
Mà đám thiếu niên trẻ nhỏ căn bản không chú ý đến điểm này, hoa dại trên đầu Đại Nha cũng không biết bị bé vứt đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/242700/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.