🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Không phải các huynh nói trong núi có sói sao?"



Chu tứ lang giả bộ hồ đồ, "Đúng vậy, đúng là trong núi có sói, nhưng chưa chắc trên Chúng Sơn đã có, bên kia không nhiều cây, có thể sói sẽ không thích sống ở đó, nhưng thật ra có không ít ong mật, cẩn thận đừng chọc vào tổ ong, bị đốt là toi."



Phương thị cũng không đi cùng bọn họ, đứng ở cửa nhìn một lớn một nhỏ đi xa, sau đó quay về phòng bếp làm việc.



Hôm nay đến lượt nàng làm cơm tối.



Lúc Chu tứ lang và Mãn Bảo đến chân núi Chúng Sơn, bốn phía đều rất yên tĩnh, ngoài tiếng chim hót côn trùng kêu thì chẳng có một ai.



Đương nhiên là không có ai, không lâu nữa là đến giờ ăn cơm tối rồi, lúc này mọi người nếu không phải đang bận việc dưới ruộng thì chính là về nhà chờ ăn cơm, ai mà rảnh rỗi chạy lên núi làm gì chứ?



Giờ cũng không phải ngày đông cần đốn củi.



Mãn Bảo đưa mắt nhìn quanh, thứ lọt vào tầm mắt toàn là cây, bé lại hỏi: "Tứ ca, lúc trước các huynh tìm ở đâu?"



"Ở một đầu khác, đầu gần thôn Đại Lê hơn ấy." Chu tứ lang bĩu môi nói: "Huynh đệ nhà họ Giả không chú ý nhiều, hầu như chỉ chặt cây tùng ở một bên thôi, chặt từ bên chỗ bọn họ dần sang bên này, cho nên gốc cây tùng đều ở đầu bên phía bọn họ."



"May mắn một năm cũng chỉ có cuối thu mới cần đốt than, chứ nếu bọn họ đốt cả bốn mùa, cây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/2227099/chuong-283.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phúc Nữ Nhà Nông
Chương 283: Mắt muội tinh lắm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.