Mười hai người, Lưu thị nhận hết.
Có can đảm tới nhận việc vào lúc này, Lưu thị đã đánh giá các nàng cao hơn, cho nên chỉ cần các nàng không có yêu cầu quá đáng, thật thà, chăm chỉ làm việc thì bà đều nhận.
Đến nỗi việc trồng trọt, cái này cơ bản không cần thử, tùy tiện chọn một người trong số đó để hỏi, có ai chưa từng trồng trọt mười mấy hai mươi năm?
Đều là xuống ruộng từ khi còn nhỏ, sau khi xuất giá cũng quản việc đồng áng trong nhà, cho nên đối với việc trồng trọt, vụ mùa, ai nấy cũng rất thành thạo.
Cho nên chờ đến khi đám Mãn Bảo kết thúc khóa học sớm, nộp bài viết của mình rồi ra thăm ruộng thì đã thấy ngoài ruộng có thêm mười hai người phụ nữ, các nàng đang hăng hái bón phân, gieo hạt giống.
Ba con trâu mới vừa dắt ra đã bị cướp sạch.
Bạch trang đầu không biết lấy từ đâu ra một cái cày, gọi ba người đàn ông cùng đi kéo cày và đỡ cày, lúc này mới miễn cưỡng đủ cho mọi người cày ruộng.
Mang cả cày ra mà còn chẳng đủ cho bọn họ trồng, bọn Mãn Bảo đương nhiên sẽ không sấn lên góp vui làm gì, mà cùng nhau ngồi trong lều tranh lọt gió quan sát.
Gió xuân thổi qua, phía trước là những người làm bọn họ thuê, Bạch Thiện Bảo cảm thấy vô cùng thích ý, vì thế lấy sách từ trong rương đựng sách ra đọc.
Bạch nhị lang đã nằm trên cái giường ván gỗ làm một giấc ngủ nướng, người hầu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/2226924/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.