🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùng 2 tháng 5, Lưu thị sẽ khởi hành sớm để đến Ích Châu mừng thọ, đúng lúc Bạch lão gia cũng có việc phải lên huyện thành một chuyến, sáng sớm đã cưỡi ngựa ra ngoài, nhân tiện tiễn Lưu thị một đoạn đường.



Bạch Thiện Bảo cõng tiểu rương đựng sách đứng ở cửa thôn, vô cùng ân cần vẫy tay tạm biệt bọn họ, vui vẻ nói, "Bà nội, thuận buồm xuôi gió nha."



Mãn Bảo đi học đúng lúc ngang qua đây cũng tạt vào vẫy tay tạm biệt cùng, "Bà Lưu, đi chơi vui vẻ nha."



Bạch nhị lang biết hôm nay lúa mạch sẽ chuyển đến đây, cho nên tối hôm qua hưng phấn không ngủ được, bây giờ mắt đang díu hết vào nhau, nhưng cậu vẫn vẫy tay kêu lên: "Cha, đi vui vẻ nha."



Bạch lão gia mới vừa lên ngựa suýt nữa ngã từ trên lưng ngựa xuống.



Hắn trừng mắt nhìn con trai, quát: "Mới sáng sớm ra mà đã nhắm mắt, tối hôm qua con đã làm gì?"



Bạch nhị lang lập tức tỉnh táo lại.



Bạch lão gia cả giận nói: "Đợi ta quay về mà biết con không chú tâm nghe giảng, xem ta có đánh con không."



Bạch nhị lang lập tức nói: "Cha, người yên tâm đi, chắc chắn con sẽ không ngủ gật trong lớp."



Cho dù cậu muốn ngủ cũng không ngủ được, bây giờ Trang tiên sinh chỉ dạy ba đứa học sinh, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy cậu, chỉ cần mắt cậu vừa nhắm lại là sẽ bị gọi đứng lên nghe giảng bài ngay.



Tuy rằng cậu cảm thấy mình đứng ngủ cũng được, nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/2226844/chuong-413.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.