Nhưng là, Bạch lão gia sẽ cân ư? 
Đương nhiên là không, hắn phải dùng đấu để đong! 
Mãn Bảo vẫn đang đắm chìm trong phấn khích còn chưa phát hiện ra được vấn đề, vẫn vui sướng cùng các ca ca dọn ghế dọn bàn ra, lát nữa bé còn phải tính nữa đấy. 
Đương nhiên, là tính cùng hai đồng bọn nhỏ. 
Chu lão đầu và đám bác cả Tiền vừa nghe đong bằng đấu liền hiểu luôn, chẳng qua bọn họ cũng không thấy tiếc nuối gì, bởi vì ngay từ đầu Mãn Bảo đã nói là 150 văn một đấu. 
Bọn họ cũng không biết lúc trước Mãn Bảo đã từng bàn bạc với Bạch lão gia là cân bằng cân, nếu biết, chắc chắn trong lòng sẽ vô cùng bức bối. 
Là những người đã có nhiều năm kinh nghiệm nộp thuế má với triều đình, tuy rằng bọn họ không biết chữ, không biết tính toán, nhưng cũng biết đong bằng đấu và cân bằng cân khác nhau. 
Mà ở trong cái nhìn của Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo, đong bằng đấu dễ tính hơn tính số cân rất nhiều, chắc là vì số nhỏ hơn? 
Dù sao thì bất kể thế nào bọn họ cũng đã cầm bàn tính ngồi tính từng số người đong hô lên, không nói đến đám Tiền đại lang, ngay cả mấy huynh đệ Chu đại lang cũng nhìn ngây cả người. 
Trong lòng nảy ra một suy nghĩ, "Tương lai của Mãn Bảo nhà chúng ta có triển vọng quá.." 
Chu lão đầu sấn lên nhìn thử một lát, tuy không hiểu gì nhưng ông cũng biết nhìn sắc mặt Trang tiên sinh, thấy dáng vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/2226819/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.