A Quận đến học đường dạy trẻ, còn mẹ ta giúp ta thuê trong thành một gian tiệm nhỏ, để ta làm đồ chơi gỗ cho bọn trẻ, g.i.ế.c thời gian.
Ta viết thư hỏi thăm bằng hữu ở kinh thành, nói thẳng cảm giác như cách một đời.
Chưa đầy một tháng, Tĩnh An Hầu phủ và Yến Hằng đã thành chuyện kiếp trước.
Đam Châu chẳng đáng sợ như lời đồn: dân thuần hậu, đồ ăn lại nhiều, ta như béo lên cả chục cân.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ngày sau nếu có dịp, muốn mời Lưu tỷ tỷ và Lý tỷ tỷ đến nhà ta chơi.
Ta nghĩ nghĩ, rồi gạch bỏ dòng cuối.
Ta không ngờ, thư ta vừa thả đi, bên ngoài đã đến một vị khách không mời.
“Bá phụ bá mẫu, ta muốn gặp Phúc Ninh.”
14
Yến Hằng trước nay rất hiếm khi hạ mình đến thế.
Tĩnh An Hầu thường nói sau lưng rằng: “Triệu Minh là một tên học trò nghèo từ thôn xóm mà ra, không hiểu may mắn thế nào mà bám được vào họ Thôi. Công danh trạng nguyên năm đó, ai biết có bao nhiêu phần là do nhà họ Thôi giúp?”
Yến Hằng nghe mãi thành quen, tự nhiên càng xem thường nhà họ Triệu.
Triệu Minh là gã sợ vợ; Thôi Uyển Hoa là người nông cạn đa nghi; sinh ra Triệu Phúc Ninh cũng không thông minh, đi đâu cũng chọc người chán ghét.
Hắn bực nàng mười năm, phiền nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ninh/4891166/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.