*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lộ Viễn còn chưa dứt lời, đã bị Triệu Tông đuổi ra ngoài.
Hắn đang buồn bực, Phúc Lộc vừa vặn từ bên ngoài trở về, thấy bộ dạng ngốc ngếch này của hắn, hỏi: “Ngươi đứng đây làm gì thế?”
“Sư phụ, tiểu nhân bị bệ hạ đuổi ra ngoài.”
Phúc Lộc lập tức cả giận nói: “Ngươi nói sai, hay là làm sai?!”
“Tiểu nhân không làm gì hết, hôm tiểu cùng tiểu lang quân ra ngoài, đi về trước ——”
“Vì sao ngươi về trước?”
“Tiểu lang quân mua cho bệ hạ cái phiến trụy*, ôi chao đó là món đồ rất hiếm á, làm bằng lưu ly, bên trong có thể khắc chữ nữa…”
Phúc Lộc đưa tay đánh hắn: “Thì ngươi nói sự thật ra chứ!”
Lộ Viễn trốn tránh hắn, vội la lên: “Không phải tiểu nhân đang nói sao, phiến trụy rất hiếm có còn có thể khắc chữ bên trong! Cái lỗ bé xíu, bên trong còn khắc một người, nhưng mà ở xa, tiểu lang quân sợ về trễ, bệ hạ lo lắng, liền lệnh tiểu nhân về trước rồi!”
“Nếu như thế, là chuyện tốt, bệ hạ vì sao không thích?”
“Tiểu nhân không biết, sư phụ.”
“Lúc ngươi báo cáo việc này cho bệ hạ, sắc mặt bệ hạ làm sao?”
“Sư phụ, tiểu nhân còn chưa kịp nói nữa, đã bị bệ hạ đuổi ra ngoài!”
Phúc Lộc nhấc chân đạp hắn.
“…” Lộ Viễn xoa cái mông, nhảy qua một bên.
Phúc Lộc lườm hắn một cái, muốn đi vào bẩm báo. Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ninh-dien/954152/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.