Triệu Thế Tông còn tưởng thật sự không cách nào cử động.
Kiếp này từ khi hắn tiến cung, đều sống trong kim tôn ngọc quý. Lúc ở Hàng Châu, không thể kém hơn trong cung, vườn hoa trong nhà còn lớn hơn Công chúa phủ của Triệu Tông Ninh.
Dù sao cũng quỳ trong tuyết mười canh giờ, quần áo đã sớm bị nước tuyết thẩm thấu, thậm chí đã thành băng, mà hai chân của hắn còn bị tuyết dày đè lên. Nghe nói Triệu Tông gọi hắn đi vào, hắn mừng quá, lập tức muốn đứng dậy, nhưng căn bản không đứng lên nổi. Nhiễm Đào đau lòng lệnh hai thái giám khỏe mạnh tiến lên dìu hắn dậy, lúc này Triệu Thế Tông mới phát hiện, hai chân đã hoàn toàn tê dại.
Hắn cười khổ.
Lúc này Hắn thật sự không phải cố ý làm khổ nhục kế, hắn thật sự muốn cầu xin Triệu Tông tha thứ.
Nhưng bây giờ hắn không thể không bị thái giám dìu mới có thể đứng lên, mặc dù đứng lên cũng không thể động đậy. Bây giờ người hắn cao to, cũng không nhẹ, hai thái giám cường tráng t hợp lực mới có thể nhấc hắn lên, đưa hắn vào nội thất.
Triệu Tông nguyên bản tâm thần không yên, nghe thấy âm thanh, lập tức nhìn ra ngoài.
Vừa thấy Triệu Thế Tông bị người nhấc vào, trên người còn có thật nhiều tuyết đọng, hắn vốn đang nằm dựa lên giường, lập tức ngồi thẳng. Nhưng hắn lại nghĩ, hắn không thể như vậy, hắn ép chính mình ngồi trở lại, tiếp tục để mặt lạnh.
Lộ Viễn đã sớm chuyển một chiếc tháp chân thấp tới trước giường, các thái giám để Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ninh-dien/954147/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.