Triệu Tông kỳ thực rất cảm ơn Tôn thái hậu, mỗi lần hắn muốn làm việc gì, lại không tìm được bậc thang, Tôn thái hậu đều sớm xây cầu giúp hắn.
Người giỏi giang như Hoàng Sơ, Phạm Thập Ngộ, Tôn thái hậu vì họ không nghe lời, vậy mà lại cách chức từng người điều ra ngoài.
Thái Ung cũng giỏi, Tôn thái hậu vì cuộc sống gã không tốt, cũng không thèm trọng dụng.
Hắn thiếu người nha, hắn biến toàn bộ thành của mình!
Tôn thái hậu cũng là thần nhân, giáng Phạm Thập Ngộ đến nơi nào không tốt, lại muốn giáng đến Khâm Châu! Khâm Châu và Nghi Châu đều nằm ở Nghiễm Nam Tây Lộ, còn gần nhau như vậy.
Có câu thế nào ấy nhỉ, không sợ đối thủ giỏi như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
Tôn thái hậu căn bản không cần đồng đội, dựa vào bản thân nàng, cũng đủ để Triệu Tông đánh ngã nàng.
Thấy Phạm Thập Ngộ cũng đã rời đi Đông Kinh Thành rồi, Triệu Tông biết đến lúc hắn phải ra trận, hắn chỉnh lại y bào, đến Bảo Từ Điện.
Từ lần trước, Tôn thái hậu rõ ràng đã cảnh giác hắn, Triệu Tông giả vờ hoàn toàn không biết gì, cười ngây thơ như bình thường: “Tông Nhi đến vấn an nương nương.”
Cuối cùng Tôn thái hậu cũng là cao thủ diễn kịch, mặc dù có cảnh giác, vẫn rất thân thương dìu hắn dậy, cũng kéo lại bên cạnh nói chuyện. Hai người hư tình giả ý quan tâm nhau một phen, Triệu Tông trực tiếp tiến vào đề tài chính: “Nương nương, kỳ thực Tông Nhi hôm nay đến đây, có chuyện muốn nhờ.”
Tôn thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ninh-dien/954108/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.