Triệu Quyên nhìn Khương Bích Vân liếc mắt một cái, âm thầm ở trong lòng bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Bà giờ này khắc này thật sự đối Khương Bích Vân cảm thấy thực thất vọng, đồng thời cũng kiểm điểm bản thân ngày thường quá mức cưng chiều đứa con này, dẫn tới cá tính Khương Bích Vân hư hỏng tùy hứng, căn bản là không biết cách che giấu cảm xúc của mình.
Trái lại nha đầu Thẩm Nhan này, so với Khương Bích Vân lực nhẫn nại tốt hơn rất nhiều.
Triệu Quyên biết Thẩm Nhan tuy rằng có rất nhiều thời điểm trên mặt ôn hòa, không tranh không đoạt, nhưng là kỳ thật nội tâm tuyệt đối không đơn thuần như vậy, chẳng qua tính cách cô cũng đủ ẩn nhẫn, làm việc có thể mưu định rồi mới động thủ.
“Bác trai, bác gái, thực cảm ơn hai người đã khoản đãi, con cũng ăn no, hiện tại thời gian không còn sớm, con liền đi trước.”
Diệp Hạo Hiên giơ tay nhìn thời gian trên đồng hồ, sau đó đứng dậy đối với Thẩm Văn Bân cùng Triệu Quyên lễ phép gật đầu chào.
Triệu Quyên vừa mới còn thất thần.
Chợt thấy Diệp Hạo Hiên phải đi, bà ta ngẩn người, mới vội vàng đứng dậy giữ lại nói: “Thật sự ăn no sao? Trên bàn còn thừa nhiều đồ ăn như vậy, nếu không lại ăn chút nữa lại đi?”
“Cảm ơn! Không được, con thật sự ăn no.”
Diệp Hạo Hiên nói xong liền lập tức xoay người hướng tới cửa đi đến.
“Bích Vân, mau đi đưa Diệp tử đi!”
Triệu Quyên hận rèn sắt không thành thép nhìn con gái mình, Khương Bích Vân đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-loi-sau-khi-ngu/1075527/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.