Thẩm Nhan im lặng liếc mắt nhìn Thẩm Văn Bân một cái, sau đó xoay người lập tức hướng phòng mình rời đi.
“Mỗi lần đều là nó làm cho mọi người không vui!”
Thẩm Nhan mới vừa đi xa vài bước, liền nghe thấy tiếng Khương Bích Vân truyền đến, thân hình gầy yếu hơi hơi dừng một chút, banh mặt tiếp tục đi đến phòng ngủ.
Cô khóa trái cửa phòng, không bật đèn, ôm đầu gối ngồi ở cửa sổ, mê mang nhìn về phía cảnh đêm ngoài cửa sổ.
Nhà bọn họ ở trung tâm thành phố, mỗi khi ban đêm buông xuống, cô đứng ở bên cửa sổ đều có thể thấy cảnh đêm đẹp nhất thành thị này.
Nhưng mà, cô lại không cảm thấy cảnh đêm kia đẹp bao nhiêu.
Bạn học không biết tình hình gia đình cô đều thập phần hâm mộ cô, hâm mộ cô là người đẹp mỹ mạo, IQ và EQ đều cao, hâm mộ cha cô là giáo sư lịch sử học, hâm mộ nhà cô ở khu dân cư xa hoa trong trung tâm thành phố.
Nhưng, bọn họ không biết là, cô tình nguyện ở trong ký túc xá trường học, cũng không muốn ở tại tiểu khu xa hoa trong trung tâm thành phố này.
Cô tình nguyện có một người cha thực bình thường sủng ái cô, cũng không nghĩ cha mình ở bên ngoài phong quang vô hạn, lại đối với cô không một chút quan tâm.
Kỳ thật từ nhỏ cô ở trong lòng liền có nghi vấn.
Cô nghĩ mãi không rõ, vì cái gì rõ ràng mình mới là con ruột của Thẩm Văn Bân, nhưng ông ta lại một mực sủng ái Khương Bích Vân, thậm chí là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-loi-sau-khi-ngu/1075515/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.