Diệp Hạo Hiên đột nhiên bị cái miệng nhỏ Thẩm Nhan hút lấy ngón tay, thân thể tức khắc khô nóng, hầu kết nhô lên trên dưới lăn lộn, môi mỏng hơi hơi giật giật, một đôi mắt đen kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ trước mặt.
Thẩm Nhan cố ý kéo dài thời gian, ở ngón tay Diệp Hạo Hiên thong thả mút vào.
Thẳng đến nam nhân nhĩ nhiệt khí suyễn, cô mới lưu luyến buông ngón tay hắn ra, sau đó dùng tay chống cằm, hướng hắn bướng bỉnh cười cười nói: “Từ nhỏ bà nội liền nói với em không cần lãng phí đồ ăn.”
Nói xong, cô dùng ánh mắt chỉ chỉ, ngón tay cái kia vẫn còn dính nước miếng cô.
Diệp Hạo Hiên nhìn cặp mắt trong suốt của Thẩm Nhan, muốn nói gì đó, chung quy vẫn là đem lời trong lòng nuốt trở vào, có chút xấu hổ mở miệng nói: “Mau ăn, chờ lát nữa lạnh.”
“Tốt, anh cũng nhanh ăn đi!”
Thẩm Nhan thông qua biểu tình Diệp Hạo Hiên phán đoán ra, hắn vừa mới khẳng định đã bị cô liêu đến dục hỏa đốt người.
Âm mưu nho nhỏ được thực hiện, cô nhịn không được cúi đầu cười trộm.
Thực mau, cô ngăn chặn lại ý cười, tiếp theo cầm lấy nĩa tiếp tục ăn mì.
Diệp Hạo Hiên buổi tối còn có công việc, vì thế, hắn nhanh chóng ăn, lại cùng Thẩm Nhan nói một tiếng, liền cầm laptop đi thư phòng lầu hai.
Thẩm Nhan cơm nước xong, thừa dịp Diệp Hạo Hiên không ở, gấp không chờ nổi cầm lấy túi mua hàng, lật xem hắn đến tột cùng cho cô chuẩn bị áo ngủ gì.
Cái phẩm vị này thật là…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-loi-sau-khi-ngu/1075488/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.