“Đi chỗ tôi đi. Nhìn con mắt hồng của em, buổi tối không ngủ ngon hả?” Trần Thần nhìn Lý Thiên Hữu nói rằng.
“Đi chỗ chị?” Lý Thiên Hữu vĩ thanh giương cao, nàng không hề biết đội trưởng tại thành phố A cũng có nhà? Đội trưởng xem như là nửa đồng hương, nhưng hiển nhiên không phải người thành phố A.
“Thế nào? Không đi chỗ tôi, chả lẽ đi chỗ em? Em có chỗ chiêu đãi chúng tôi?” Trần Thần lớn giọng kêu lên.
“Không có.” Lý Thiên Hữu cúi đầu giả bộ khổ sở.
“Không có cũng đừng phí lời. Chúng ta đi thôi.” Nói xong, đội trưởng lưu loát đứng dậy ra phòng riêng, xem ra là đi thanh toán.
Lý Thiên Hữu mau mau đi theo ra ngoài, “Đội trưởng, em trả...” Nàng chạy chậm đuổi theo Trần Thần.
Trần Thần hơi nhíu mày, nghiêm túc nhìn Lý Thiên Hữu, cái này gọi là gì? Không giận tự uy, lão đội trưởng tôi cũng biết.
“Đội trưởng, để tôi trả, tiền cũng không nhiều.” Lúc này Lý Thiên Hữu cũng không trách móc, ngẩng đầu đón nhận ánh mắt đội trưởng. Nhân viên phục vụ quầy bar hiếu kỳ nhìn hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
“Đi thôi.” Trần Hồng Hiên đứng ở quầy bar không thể làm gì cười nói với hai người.
“Ách...” Hai người đồng thời nhìn về phía hắn, hiển nhiên người ta đã thanh toán xong rồi.
6 người hai taxi đi tới nơi ở của Trần Thần, nói là nơi ở, kỳ thực nàng ấy cũng chưa tới qua vài lần. Lý Thiên Hữu nhìn cảnh tượng trước mắt, rất là kinh diễm, tuy rằng đến thành phố A cũng không nhiều, thế nhưng khu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-kich-ai/1425082/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.