Sau khi rời Đại Lục, An Tử Khê quyết định đến Macao, đối với hắn mà nói đến đó thật ra là một loại hoài niệm, hắn thừa nhận hắn chưa thể quên Kiều Nhất Minh, đất Macao này có quá nhiều hồi ức tốt đẹp, tại đây Kiều Nhất Minh đã từng đáp ứng lời cầu hôn của hắn, tuy rằng cũng chỉ là đã từng......
An Tử Khê ngồi trong góc tối uống rượu, rượu mạnh từng ly một thiêu đốt tim hắn, hắn quả thật có hơi say, nhưng hắn lại sợ mình không hoàn toàn say, sợ mình mỗi ngày đều không nhịn được nhớ tới y --
Nói hắn vĩ đại, thật ra hắn không phải, hắn cũng muốn ích kỷ yêu y, ích kỷ độc chiếm y, nhưng lại không dám làm; nói hắn yếu đuối cũng chẳng phải, hắn chỉ muốn cẩn thận bảo vệ đoạn tình cảm nhạt nhoà nhưng êm đẹp giữa hai người. Ngàn sai vạn sai, lại sai ở vận mệnh, thật sự phải nói là mệnh vô cưỡng cầu, An Tử Khê trong lòng khó có thể dứt bỏ, chất cồn lạnh lẽo sẽ làm hắn thoải mái một chút, hắn cũng là con người, cũng quyền được đau khổ.
Ở góc đối diện, một người đàn ông lẳng lặng nhìn An Tử Khê, hắn quan sát người đã rất lâu, mỗi ngày, cùng một thời điểm, cùng một chỗ ngồi, uống cùng một loại rượu. Sinh hoạt kiểu copy-paste này làm gã vô cùng tò mò, hẳn là chàng trai nọ có chuyện buồn, gã cảm thấy như vậy.
An Tử Khê đứng dậy, bước đi nghiêng ngả lảo đảo, tình trạng hắn như vậy rất nguy hiểm, chưa nói đến việc bên ngoài ngư long hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hon-chi-vi-thit-toi/994225/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.