Kiều Nhất Minh gần đây đều sống trong nhung lụa, không cần nói cũng biết Thương Thịnh hầu hạ y tốt cỡ nào.
Sau khi xong việc Kiều Nhất Minh dựa vào đầu giường, bên cạnh còn có một ít khăn giấy không biết từ đâu mà có ( chắc ai cũng đều biết đã xảy ra chuyện gì). Thương Thịnh đốt một điếu thuốc lá, ngậm trong miệng mà hút.
"Này, em vẫn còn ở đây đó, anh sao lại rút ra rồi, chẳng lẽ muốn để em tự dùng tay à!" Kiều Nhất Minh tức giận nói.
"Anh làm em sướng rồi, em còn tỏ thái độ, xong rồi thì hút thuốc một lát có sao, cuộc sống lại chẳng sướng như tiên" Thương Thịnh nói, sẵn tiện vỗ vỗ đầu Kiều Nhất Minh.
"Xem bộ dáng này của anh, đừng mơ phục hôn với em." thuộc tính ngạo kiều của Kiều Nhất Minh lại nổi lên, còn hơi hơi bĩu môi, Thương Thịnh vừa nhìn thấy tim liền ngứa ngáy, lại gần cắn một cái lên môi Kiều Nhất Minh.
"Anh cái tên này, bộ là chó hay sao, hở chút lại cắn!"
Thương Thịnh cười cười ghé vào ngực Kiều Nhất Minh: "Ngày mai dọn về nhà mình đi"
"Hừ, đó là nhà anh không phải nhà em!" Kiều Nhất Minh nói, xoay mặt sang một bên.
Thương Thịnh sủng nịch nói: "Ngoan, em ở bên ngoài du đãng đã bao lâu rồi, nghĩ đến em một thân một mình ở ngoài anh lại thấy đau lòng."
Kiều Nhất Minh hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái: "Vầy mà cũng tính là một mình ở ngoài rong chơi sao? Anh xem mình có khác gì keo chó không, suốt ngày dính chặt em không buông."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hon-chi-vi-thit-toi/994222/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.