Hai ngày trước, Kha Chính Thuần nói:
- Tiểu Mộc, có phải cô luôn muốn giết tôi đúng không? Hôm nay tâm trạng của tôi rất tốt, muốn thực hiện nguyện vọng cả đời của cô!
- Điều kiện là gì? - Mộc Nhiên bán tín bán nghi hỏi.
Kha Chính Thuần thản nhiên đáp:
- Tôi tự chọn chỗ chết cho mình!
Mộc Nhiên mắt sáng rỡ nhìn hắn, giơ nắm đấm lên:
- Nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy!
Kha Chính Thuần cũng chụm tay hình nắm đấm, chạm vào tay cô như đồng ý.
- Được!
Hiện tại, Kha Chính Thuần tươi cười nói:
- Tiểu Mộc, nếu cô muốn giết tôi vậy thì khi máy bay cất cánh, nhớ đẩy tôi xuống nhé, càng cao càng tốt!
Mộc Nhiên mặt mày sa sầm nhìn chiếc máy bay đậu hiên ngang trước mặt, nghiến răng ken két cố gắng nuốt giận.
- Được lắm, Kha Chính Thuần...Mộc Nhiên tôi hành tẩu trên giang hồ bao lâu nay, thật không ngờ chỉ vì cái mạng chó nhà anh lại khiến tôi hao tâm tổn sức như vậy!
-....
Trên đời này, thứ đáng sợ nhất không phải là chết, hạnh phúc nhất không phải là yêu!
Đối với Kha Chính Thuần, thứ đáng sợ nhất chính là không giam giữ được Mộc Nhiên, hạnh phúc nhất chính là thao túng cuộc đời của cô.
Còn với Mộc Nhiên, đáng sợ nhất chính là sự tồn tại của Kha Chính Thuần, hạnh phúc nhất chính là được ngắm nhìn thi thể hắn!
Mộc Nhiên đứng trước bậc thang nối từ đất liền lên máy bay. Rõ ràng chỉ có năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-yeu-nghiet/3116528/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.