Edit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Trong thư phòng.
Lãnh Hạo Nguyệt một thân bạch y ngồi ở án trác.
“Vương gia, thổ phỉ này chính là hai năm trước Hoài Châu có thiên tai, triều đình cử một đội binh sĩ phụ trách và trích ra một khoản tiền giúp nạn thiên tai.” Ngọc Tuyền đang ở báo cáo tình huống ở Thành châu gặp phải thổ phỉ này, “Cái tên râu quai nón kia chính là đốc quân Phạm Thiên Cương ngay lúc đó.”
Lãnh Hạo Nguyệt gật đầu, trách không được hắn liếc mắt một cái liền nhận ra chính mình đâu.
“Lúc trước không phải nói hắn thấy hơi tiền liền nổi máu tham sao, đem khoản tiền giúp nạn thiên tai nuốt vào sao?” Lạc Băng chân mày vừa hơi nhíu lại, “Thế nhưng bây giờ xem ra, tin tức lúc trước của chúng ta là chính xác, bọn họ chỉ là người chịu tội thay mà thôi.”
“Vâng.” Ngọc Tuyền cũng gật đầu, “Theo lời của Phạm Thiên Cương nói, ban đầu là có người muốn hắn đem bạc chia một nửa để đi đến Hoài Châu, một nửa kia thì ngầm vận chuyển đến Minh châu …”
“Minh châu?” Lãnh Hạo Nguyệt nhíu mày một cái.
Lạc Băng chân mày cũng hơi nhíu lại.
“Hắn còn nói, lúc trước khi bọn họ đem bốn trăm vạn lượng bạc đưa đi Hoài Châu, đem bốn trăm vạn lượng kia đưa đi Minh Châu, mà phải len lén dấu đi, không muốn để cho người ta tham lam mà lấy đi, kết quả là ở trên đường bị chặn giết, bọn họ ban đầu hơn hai trăm huynh đệ, cuối cùng chỉ còn lại có mười sáu người.” Ngọc Tuyền nói tiếp, “Bọn họ đông đóa tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571649/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.