Edit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Đoàn người Lãnh Hạo Nguyệt một đường đi về phía nam, thật ra lúc này đường đi tương đối thuận lợi.
Năm ngày sau, rốt cuộc đã tới biên cảnh Thành châu, lại đi thêm lên phía trước hơn ba mươi dặm nữa chính là địa giới của U Châu.
Cái mông của Nhạc Du Du cũng sắp nổi lên thành cái kén, vì thế, nàng quyết định muốn cưỡi ngựa. Có thể tìm người người đi theo không nha? Vốn có Hoa Hồ Điệp rất tích cực nhiệt tình đề cử mình dẫn Nhạc Du Du, nhưng vừa mới há mồm đã bị ánh mắt của Lãnh Hạo Nguyệt làm cho sợ đến mức ngậm miệng lại.
Trình Dật rất là đồng tình vỗ vai của Hoa Hồ Điệp: “Hoa huynh a, loại chuyện này vẫn là không nên tự dẫn đầu là tốt nhất.”
“Dật huynh nhắc nhở thật đúng a.” Hoa Hồ Điệp tán thành vội vàng gật đầu, mình tại sao luôn quên chuyện này nha? Chẳng lẽ nhiều ngày như vậy không tìm cô nương nào “vận động” một chút, đầu óc liền phản ánh chậm chạp?
Nhạc Du Du thấy không có người nào nguyện ý mang mình đi, không khỏi ảo não miệng chu lên, chẳng lẽ mình thực sự một chút hấp dẫn cũng không có sao? Không phải nói rằng khác phái thường hút nhau sao? Thế nhưng, ngoại trừ Hạo nhi, cũng không có người nguyện ý mang mình đi cưỡi ngựa?
Nàng cũng không phải không muốn cùng Hạo nhi cưỡi ngựa, chỉ là nàng không quên Hạo nhi đã quên cưỡi ngựa như thế nào, như vậy hai người không quen cưỡi ngựa mà cùng nhau cưỡi, vạn nhất nếu có gì sơ xuất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571640/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.