Edit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Minh Nhu bị Nhạc Du Du mắng sắc mặt càng thêm khó coi, chỉ có điều là, dưới ánh trăng nhìn không rõ ràng lắm mà thôi. Ánh mắt của nàng híp lại một chút, sau đó xuất kỳ bất ý, giơ tay lên, một đạo hàn quang bay ra, một đạo thẳng tay vào hai gò má của Nhạc Du Du, mặt khác đạo hàn quang còn lại là đánh về phía yết hầu, ngực cùng bụng dưới của Hoa Hồ Điệp.
Hoa Hồ Điệp hét to một tiếng: “Không xong, giết người.” Thế nhưng tay chân lại tuyệt không dám chậm trễ, đồng tiền trong nháy mắt bay ra, chỉ nghe thấy đinh một tiếng, đánh rơi ngân châm đang đánh úp về phía Nhạc Du Du, thân hình cũng tùy theo mà nhay lên, tránh thoát tam mai ngân châm bay tới, sau đó bảo hộ ở trước mắt của Nhạc Du Du.
“Nguy hiểm thật a.” Cước bộ vừa mới đứng vững vàng, Hoa Hồ Điệp lại dùng tay vỗ lồng ngực của mình, hướng về phía Minh Nhu lắc đầu, “Mỹ nữ hạ thủ quá ác, tại sao có thể đánh ‘Tiểu đệ đệ’ của ta? Đây là rất không tốt … Hoàn hảo ta chạy nhanh a…”
Nhạc Du Du nhịn không được cười ra tiếng: “Nàng chắc chắn chuẩn bị cho ngươi hoàn lương đi…”
Hoa Hồ Điệp tức khắc hắc tuyến.
Ám khí bị đánh rơi, Minh Nhu run rẩy cầm kiếm. Nàng biết mình đêm nay hẳn là đòi không được tiện nghi gì, tuy rằng rất không cam lòng, nhưng lần này nàng nếu không thể mang Lãnh Hạo Nguyệt đi ẩn tích giang hồ như đã nói, sau này chỉ sợ cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571636/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.