Edit: gau5555
Beta: Wicca
Ngay thời gian Nhạc Du Du dị thường phiền muộn, cửa bỗng nhiên mở ra, có người đến.
“Đi ra ngoài, không phải nói ai cũng không cho phép vào sao?” Nhạc Du Du đầu cũng không buồn nâng, âm thanh hờn dỗi kêu to.
Người nọ nhất thời đứng lại, sau đó không nói gì cũng không có cử động nữa.
Nhạc Du Du bỗng nhiên cảm thấy tựa hồ có gì không đúng, vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi mắt to tròn trong veo của Lãnh Hạo Nguyệt, giọt nước mắt kia ở nơi đó chớp chớp, mắt thấy sắp rơi xuống.
“Tiểu Lục? Ngươi thế nào đi đến đều không lên tiếng?” Nhạc Du Du vội vàng sửa lại một chút tóc bị lung tung, sau đó đứng lên, “Nói cho tỷ tỷ, ai khi dễ ngươi?”
Lãnh Hạo Nguyệt miệng biết lợi hại, một lúc lâu mới ủy khuất hề hề lắc đầu: “Là nương tử không cần Hạo nhi …”
“Ta lúc nào nói qua không cần ngươi?” Nhạc Du Du vừa nghe đầu đã đầy hắc tuyến, tiểu tử ngốc này chính mình lại suy nghĩ lung tung rồi.
“Vừa ở hoa viên, Hạo nhi gọi nương tử, nương tử cũng không để ý Hạo nhi…”
“Ách.” Nhạc Du Du phiền muộn vỗ gáy, nhất định là vừa rồi tự mình suy nghĩ sự tình quá say mê, căn bản là không chú ý tới hắn, vội vàng vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của hắn, “Vừa rồi tỷ tỷ không phải sự tình như thế đâu, không có nghe thấy, xin lỗi Hạo nhi có được hay không?”
“Thế nhưng, nương tử cũng không kêu Hạo nhi là tướng công nga…” Lãnh Hạo Nguyệt như trước cúi đầu chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571609/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.