Edit: gau5555
Beta: Wicca
Nhạc Du Du đang muốn nghỉ ngơi dưới bầu trời ban trưa thì lại bị quấy rầy.
Lúc đó, Nhạc Du Du đang miêu tả cho Tiểu Hỉ kế hoạch vĩ đại của nàng, nàng muốn mỗi ngày ngủ thẳng đến lúc tỉnh, có cơ hội muốn ăn cái gì thì ăn, muốn uống cái gì thì uống,, còn có cùng Hạo nhi du ngoạn thiên hạ mỹ cảnh, thưởng thức thiên hạ mỹ thực, chấm điểm thiên hạ mỹ nam…
Tiểu Hỉ rốt cuộc chịu không nổi liếc mắt, bất mãn hỏi: “Vương phi, chẳng lẽ ngươi muốn ra tường?”
Lúc này vừa vào viện môn, người nào đó nhịn không được rút tay đang đặt trên cửa về, ngừng hô hấp, lẳng lặng đứng ở dưới cửa sổ, “Ra tường” làm cho hắn còn nhịn không được dùng sức nắm chặt nắm tay.
“Ra tường?” Nhạc Du Du một thời không kịp phản ứng, “Ra cái gì tường?”
“Hồng hạnh xuất tường a.” Tiểu Hỉ nâng mắt thấy nàng, mấy ngày nay ở chung, vương phi cùng nàng căn bản là không phân lớn nhỏ, vì thế, lúc không có người, nàng cũng là lớn mật hơn.
“Ha ha, Tiểu Hỉ, hiểu được không ít a.” Nhạc Du Du vừa nghe, vui vẻ, vỗ bả vai của nàng kêu to, “Còn biết hồng hạnh xuất tường? Nói thành ngữ a.”
Tiểu Hỉ không đứng vững co quắp té trên mặt đất, nàng biết chữ có được hay không? Thành ngữ, không dậy nổi a?
“Đến, nói cho tỷ tỷ, ngươi muốn tìm ai ra tường?” Nhạc Du Du cũng không để ý đến phản ứng của Tiểu Hỉ, như trước bát quái nhìn nàng, “Chẳng hiểu vị ca ca nào của ngươi có diễm phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571600/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.