Edit: gau5555
Beta: LuckyAngel
Nhìn Bạch Ngọc Sơn chạy trốn, Du Du rốt cuộc đem băng ghế đặt xuống mặt đất, đặt mông ngồi ở phía trên, thở phì phò từng ngụm lớn, lúc này mới phát hiện mệt quá.
Người xem náo nhiệt không khỏi sửng sốt, nhìn nàng, chụm đầu bàn tán.
“Vương phi.” Tiểu Hỉ cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ cùng sợ hãi phục hồi tinh thần lại vội vàng chạy tới, giúp Nhạc Du Du sửa lại tóc sau phen vận động kịch liệt này. Ngọc trâm trên tóc được lấy xuống, tức khắc mái tóc dài cũng rớt xuống, tuy rằng nàng còn đang mặc quần áo nam nhân, thế nhưng đã sớm tiết lộ thân phận nàng là cô gái.
“Tỷ tỷ.” Lãnh Hạo Nguyệt cũng vội chạy tới, dùng sức ôm lấy cánh tay của nàng.
“Không sợ, không sợ.” Nhạc Du Du đứng dậy vỗ vỗ phía sau lưng của Lãnh Hạo Nguyệt, lúc này mới phát hiện ra người chung quanh đều nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường, cũng phát hiện ra tóc của mình rớt xuống. Nàng cũng không cho Tiểu Hỉ giúp nàng buộc lại tóc vì thế nên tóc rối tung. Sau đó nàng hướng về phía những người chung quanh trừng mắt “Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy qua mỹ nữ à?”
Người ăn sau khi nghe vội vàng từ biệt ánh mắt, Lãnh Hạo Nguyệt khóe miệng cũng thành công co quắp vài cái
“Tiệm của ta a…” Đúng lúc này, một nam nhân ước chừng năm mươi tuổi đi đến, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi gào khóc kêu lớn lên.
“Chưởng quỹ là… là bọn hắn…” Tiểu nhị kia đang ngồi chồm hổm trên mặt đất kêu khóc, vừa thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571593/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.