Edit: bachanh
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt, đã trôi qua một tháng trời.
Nhạc Du Du đã sớm quen cuộc sống ở tại vương phủ, quen cuộc sống ở tại cổ đại, càng quen chăm sóc một vị tuyệt sắc tướng công nhưng tâm trí không đủ.
Mà Lãnh Hạo Nguyệt dường như cũng quen sự tồn tại của Nhạc Du Du, bây giờ còn dưỡng thành rất nhiều thói quen “bất lương”, khiến cho nhạc Du Du rất ư đau đầu.
Tỷ như, Nhạc Du Du không chịu đúc thì hắn cũng chẳng thèm ăn cơm, được rồi, Nhạc Du Du đành đúc cơm cho hắn. Tỷ như, Nhạc Du Du không hát ru thì hắn không chịu ngủ, được rồi, Nhạc Du Du đành mỗi ngày hát những bài ru con. Tỷ như, Nhạc Du Du không chuẩn bị quần áo thì ai giúp hắn cũng không chịu mặc, thậm chí còn muốn nhông nhông như con kỳ nhông xách mông chạy ra ngoài, Nhạc Du Du sao chịu cho nổi chứ, tên oắt con này, trong phủ nhiều nha hoàn với đàn bà như vậy, sao có thể chạy ra cho các nàng xem được chứ? Cho nên, một cái tát đánh cho thành thật, sau đó kiên trì mỗi ngày giúp hắn mặc quần áo. Càng không xong đó là, không có Nhạc Du Du bên cạnh, Lãnh Hạo Nguyệt ra sao cũng không chịu tắm rửa, khiến Nhạc Du Du không có cách nào khác, mỗi ngày đều xem mỹ nam xuất dục (tắm rửa),vì thế, không biết chảy bao nhiêu là máu mủi.
[sướng thế con than phiền, ta đây khinh mợ lắm mợ biết không hả]
[nói đi cũng phải nói lại, Hạo nhi nhà chúng ta ngày càng tinh quái, kakaka]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571582/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.