Edit: Bạch Anh
Trước kia không quen biết Lãnh Hạo Nguyệt thì thôi, bây giờ quen biết với nhau, hơn nữa hắn còn là tướng công của nàng, nàng sao lại cho phép người khác sỉ nhục hắn nữa chứ, cho dù là thái tử cũng không được.
“Tiểu Lục a.” Nhạc Du Du tận lực dùng ngữ điệu ôn nhu nói chuyện với hắn, “Ngươi cảm thấy Tiểu Du Du đối với ngươi tốt, hay là thái tử ca ca đối với ngươi tốt?”
“Tất nhiên là Tiểu Du Du rồi.” Lãnh Hạo Nguyệt vội vàng lấy tay ôm cổ nàng, “Mỗi lần gặp mặt thái tử ca ca đều nói ta ngu ngốc, kỳ thực, ta không ngu ngốc.”
“Đúng vậy, Tiểu Lục tuyệt đối không ngốc.” Nhạc Du Du sờ sờ đầu của hắn, “Thế thì, ngươi nghe lời Nhạc Du Du hay nghe lời thái tử ca ca đây?”
“Tiểu Du Du là vợ, tất nhiên phải nghe lời vợ rồi.” Lãnh Hạo Nguyệt nghiêng đầu, thực vô tội nhìn nàng.
“Tốt lắm.” Nhạc Du Du cho rằng đã đạt được mục đích, lúc này mới đứng dậy, lấy ra một bộ trường bào trắng tinh khỏi tủ, “Sau này ngươi mặc quần áo gì, cần phải nghe theo lời của ta.” Theo cảm giác của nàng, màu trắng hẳn sẽ phù hợp với Lãnh Hạo Nguyệt.
Trong mắt Lãnh Hạo Nguyệt hiện ra vẻ khác thường, thế nhưng, khi nhìn Nhạc Du Du thì nhanh chóng biến mất.
Nhạc Du Du rất hài lòng nhìn Lãnh Hạo Nguyệt một thân áo trắng phiêu phiêu, khuôn mặt tuấn mỹ rất xứng với nụ cười thuần khiết kia, cộng thêm mái tóc dài màu đỏ buộc ở phía sau, quả thực rất giống thiên sứ lạc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571566/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.