Edit: Bạch Anh
Chiếu theo ý tứ của Lãnh Hạo Nguyệt, tốt nhất là thành thân ngay lập tức, như thế thì hắn sẽ có vợ, sau này lại có em bé, hắn cũng có thể trở thành phụ thân, nhưng mà, hắn dù sao cũng là vương gia, con ruột của đương kim hoàng thượng, tuy rằng là một đứa ngốc, nhưng chuyện lập phi không thể “hoa loa kèn” được.
Dưới sự khuyên can dai dẳng của Ngọc thúc, Lãnh Hạo Nguyệt mới không nổi tính tình trẻ con nữa, đáp ứng vào cung thỉnh cầu phụ hoàng tứ hôn.
“Tỷ tỷ.” Mới từ hoàng cung trở về, Lãnh Hạo Nguyệt liền khẩn trương nhảy xuống xe ngựa chạy thẳng vào sân, nhào vào lòng ngực của Nhạc Du Du đang ngẩn người trong hoa viên (tên thật này háo sắc, bất quá ta thích),“Phụ hoàng đã đồng ý cho ngươi làm vợ của ta.” Nói xong, còn khoe ra một cuộn lụa nhung màu vàng, Nhạc Du Du biết, đó là cái được gọi là thánh chỉ.
Tất nhiên, chuyện này nằm trong dự kiến của Nhạc Du Du, bởi vì hai hôm nay nàng ở trong vương phủ cũng nghe ngóng được một chút tình huống, Lãnh Hạo Nguyệt không phải khờ khạo từ tấm bé, mà bốn năm trước phát sinh một việc, khiến cho bộ não của hắn bị thương tổn, trí lực giảm sút về năm sáu tuổi. Bởi vì vất vả lắm mới giữ được tánh mạng, cho nên Hoàng Thượng đối với hắn bình thường đều muốn gì thì đáp ứng cái đó, mà Hoàng Hậu tuy không phải là mẹ đẻ của hắn, tuy nhiên, ả cũng không rỗi hơi đi làm khó một tên ngu si.
Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571560/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.