Chương trước
Chương sau
Lão phu nhân lúc sau xử lý xong việc rồi, bà ấy quay sang vỗ vỗ đầu Dương Tử Nghiên, lời nói ngọt ngào dỗ dành nàng.
" Tiểu Nghiên, đứa nhỏ đáng thương này khiến con chịu khổ rồi! Sau này ai dám khi dễ con, cứ đến đây tìm ta, ta sẽ chủ trì công đạo cho con!" Bà ấy sủng nịch nói, nét mặt nhìn cô đầy yêu thương.
Dương Tử Nghiên một bộ dáng mềm mại yếu ớt, nàng ôm lấy lão phu nhân gật đầu, vậy là bây giờ nàng thành công ôm được cái đùi lớn rồi. Sau này cũng không cần phải sợ hai kẻ tiểu nhân kia, đến tìm nàng để bắt nạt.
Lão phu nhân chợt nhớ đến chuyện gì đó, bà ấy liền lên tiếng." Tiểu Nghiên, vài ngày nữa trong cung có tổ chức yến hội, là để chúc mừng sinh thần của hoàng hậu! Con và Tử Ngọc lúc đó hãy theo ta vào cung một chuyến!"
" Tiểu Nghiên tự nhiên nghe lời tổ mẫu!" Dương Tử Nghiên lễ phép cúi đầu đáp lời, nàng cũng muốn xem thử, trong cung thời cổ đại có cái gì hay ho không.
" Thật là đứa trẻ ngoan! Nhưng ta lại rất buồn, bởi vì con đã lâu không đến đây thăm ta, ta còn tưởng con đã quên lão bà này rồi!" Lão thái thái vẻ mặt hơi buồn.
" Tổ mẫu, Tiểu Nghiên thành thật xin lỗi người! Là do con không tốt, về sau con nhất định sẽ đến thăm người thường xuyên, không để người phải buồn vì con nữa!" Dương Tử Nghiên vội vàng dỗ dành lão thái thái, nàng đương nhiên bây giờ phải làm bà ấy vui vẻ rồi.
Lão Thái Thái hài lòng gật đầu, bà ấy vỗ vỗ bàn tay của Dương Tử Nghiên nói." Tốt, tốt! Thật đúng là cháu gái ngoan của ta!"
Buổi tối trở về phòng, Dương Tử Nghiên ngồi trước bàn trang điểm suy tính, nàng cần phải suy tính kỹ càng hơn, thì mới mong sống tốt ở đây được.
Nhìn thấy vẻ mặt trầm tư của nàng, Tiểu Yên đứng bên cạnh lên tiếng.
" Tiểu thư, buổi trưa người đánh Lý thẩm làm em giật cả mình! May mà tiểu thư nhanh trí nhờ lão phu nhân giúp đỡ, nếu không muội cũng không biết đại phu nhân sẽ làm gì chúng ta nữa!"
Dương Tử Nghiên đáp lời, nhưng vẻ mặt vẫn còn rất lo âu." Dù bây giờ có lão thái thái giúp ta, nhưng lão thái thái cũng không giúp ta mãi được! Hừm, ta vẫn cần phải tính kế lâu dài, nếu như có thể diệt được lũ người ác ôn này, vậy thì sẽ càng tốt hơn nữa!"
Như phát hiện ra điều gì, Dương Tử Nghiên lại hỏi." Tiểu Yên, ở đây ngoài hoàng đế ra, ai là người có nhiều quyền lực nhất?" Ánh mắt nàng lấp lánh mong chờ câu trả lời.
Tiểu Yên vẻ mặt hớn hở, nàng dĩ nhiên sẽ biết ai là người có quyền có thế ở đây.
" Tiểu thư, trong kinh thành này, người có quyền lực ngang hoàng đế chỉ có một người mà thôi! Ngài ấy không ai khác chính là tứ Vương gia Triệu Lăng Phong, một người vô cùng uy vũ, khiến tất cả mọi người đều phải kính nể!"
Tiểu Yên gương mặt lộ rõ ngưỡng mộ, nàng bước tới bước lui trước mặt Dương Tử Nghiên cảm thán.
" Ngài ấy anh dũng vô song, chính là chiến thần ở Nam Việt quốc chúng ta! Ở trên chiến trường, ngài ấy là vô địch, trăm trận trăm thắng, danh tiếng lẫy lừng nha! Chưa hết đâu, nhờ có ngài ấy, mà những nước hăm he lãnh thổ của chúng ta, cũng không dám ngang tàng nữa!"
Có vẻ như Dương Tử Nghiên đã hỏi trúng tủ của Tiểu Yên rồi, làm nàng ấy luyên thuyên kể không ngớt lời.
" Ngài ấy còn là đệ đệ của hoàng thượng! Mặc dù chỉ là vương gia, nhưng binh quyền của ngài ấy không ai so được, đến hoàng thượng còn phải kiêng dè nữa là! Điều đặc biệt là ngài ấy rất soái! Bởi nếu nói ở kinh thành ngoại trừ hoàng thượng ra, thì ngài ấy chính là số một!"
Nhìn Tiểu Yên cao hứng về một nam nhân, Dương Tử Nghiên có chút không chấp nhận được lên tiếng." Quỷ mê trai! Như vậy không tốt chút nào, nam nhân không đáng tin cậy, muội phải cẩn thận đó! Đừng thấy người quá đẹp, lại u mê không lối thoát như vậy! Không biết chừng, hắn ta có thể bán đứng muội bất cứ lúc nào!"
" Cơ mà nếu như hắn ta hoàn hảo như vậy? quyền lực nhiều như vậy? Thì người nam nhân này, ta nhất định phải có rồi! Có hắn bảo vệ ta, thì ta còn phải sợ cái gì nữa chứ?" Nhưng nghĩ đến một cái đùi siêu to như thế, Dương Tử Nghiên liền nở nụ cươi nham hiểm.
Nhìn Dương Tử Nghiên tự tin đến như vậy, Tiểu Yên lại có chút hụt hẫng nói thêm." Tiểu thư, nhưng mà Tứ Vương Gia trước giờ không gần nữ sắc nha! Ngay cả đệ nhất mỹ nhân kinh thành là Nạp Lan Tứ Nguyệt, con gái của quan thượng thư cũng không thể lọt vào mắt xanh của ngài ấy!"
" Tiểu thư, người nghĩ bản thân có thành công hay không?" Tiểu Yên nghi hoặc hỏi nàng, bởi vì ý định của Dương Tử Nghiên có chút xa vời.
" Muội đấy, đoán thử xem nào?" Thấy người của mình không tin tưởng vào chủ nhân, nàng đưa tay búng mạnh vào trán Tiểu Yên hỏi.
" Làm gì có chuyện mà không được cơ chứ? Ta mà ra tay, là sẽ chỉ có thành công, không bao giờ thất bại! Tứ vương gia có đúng không? Người này bản cô nương nắm chắc rồi!" Dương Tử Nghiên mỉm cười, nàng dương dương tự đắc nói thêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.