🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vậy là thật sự đã trọng sinh rồi, Dương Tử Nghiên trong lòng vui vẻ, thì ra ông trời cũng không bạc đãi quá ta. Xuyên không về cổ đại thì có sao chứ? Chỉ cần có thể còn sống là được, nàng còn cái gì phải nghĩ nữa.

Lúc này bụng nàng kêu lên cồn cào, thân xác này cũng nhịn ăn quá lâu rồi đi. Dương Tử Nghiên nghĩ có thực mới vực được đạo, nên lên tiếng gọi Tiểu Yên đến.

" Tiểu Yên, ta có chút đói bụng, muội giúp ta lấy đi lấy chút thức ăn đi!"

" Ah, muội quên mất! Tiểu thư hai ngày nay bất tỉnh chưa ăn gì rồi, người nhất định là đói lắm! Tiểu thư chờ muội một chút!" Tử Yên reo lên, nàng lập tức đứng dậy đi lấy thức ăn.

Còn Dương Tử Nghiên ngồi trong phòng suy nghĩ, Nàng phải tìm cách để có thể sống an toàn ở phủ thừa tướng. Nàng bây giờ thân cô thế cô, không thể nào đối chọi với đám người nham hiểm kia.

" Tốt nhất bây giờ ta nên giả vờ mất trí nhớ, để đôi cẩu nam nữ kia không tìm đến ta phiền toái! Cứ tạm tính như thế đi!"

Nàng đang nắm vu vơ suy tư, thì thấy Tiểu Yên lại khóc thút thít đi vào, tay liên tục đưa lên lau nước mắt. Dương Tử Nghiên cảm thấy không ổn rồi, nàng ngồi bật dậy lo lắng hỏi.

" Tiểu Yên, sao muội lại khóc vậy? Ai đánh muội sao? Nói cho ta nghe!"

" Tiểu thư, lúc nãy muội xuống bếp lấy thức ăn cho tiểu thư, thì Lý thẩm bảo đã quá giờ ăn trưa, nên không còn gì để ăn hết!

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-cho-hoi-ngai-co-muon-cuoi-ta-khong/157727/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.