Dược của Ngọc Phi Yên vào miệng liền tan, đã sớm hoà cùng nước miếng tất cả đều bị Tần thái hậu nuốt xuống.
Nôn nửa ngày, ngay cả tổ yến vừa ăn cũng đều phun ra, nhưng đay đớn trong thân thể vẫn không giảm bớt chút nào, ngược lại càng thêm mãnh liệt.
“Mau truyền Hoắc thần y! Mau---“
Vẻ mặt kinh hoảng vô cùng lần đầu tiên xuất hiện trên mặt người được xưng tụng là đứng đầu hậu cung, bà không muốn chết! Ở trong hoàng cung này, nàng tân tân khổ khổ nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, rốt cuộc mới có thể bước lên làm hoàng thái hậu, còn chưa hưởng thụ được mấy năm, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy chứ!
“Muộn…”
Ngọc Phi Yên không chút hoang mang, hôm nay không kết thúc, Tần thái hậu sẽ không chết tâm. Đối phương đã muốn đến cửa, tự nhiên nàng cũng phải nắm chặt nắm tay, hung hăng phản kích.
“Độc này Hoắc thần y cũng giải không được!”
“Ngươi…” Tần thái hậu chỉ vào Ngọc Phi Yên, ánh mắt như rắn độc nhìn nàng, bà muốn mắng Ngọc Phi Yên to gan lớn mật, nhưng cổ họng lại đau đớn vô cùng, cũng không thể nào phát ra tiếng.
“A a a a a…” Hai tay Tần thái hậu ôm lấy cổ họng chính mình, dùng sức ho, hô hấp càng thêm dồn dập, cả người té lăn trên đất, giống như tiếng dê bị chọt tiết run rẩy la to.
“Ngọc Phi Yên, ngươi thật to gan! Ngươi đến cùng đã cho thái hậu ăn cái gì?”
Lệ tần nhìn một màn như vậy, hoàn toàn ngây dại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-tieu-cuong-hau/3183206/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.