“Anh, gần đây anh nghiên cứu binh pháp làm gì?” Dung Hạ vốn cảm thấy quan hệ giữa anh trai mình và anh Bảo có tiến triển rất lớn, tựa hồ ngày viên mãn chẳng còn xa. Thế nhưng dạo này Dung Tiểu Xuân lại lăn qua lăn lại, hoảng loạn nghiên cứu binh pháp. Đây là chuyện đang xảy ra?
“A, Tiểu Hạ!” Ánh mắt Dung Tiểu Xuân vụt sáng, “Quân sư, quân sư, lại đây ~ ”
Dung Hạ bụng đầy nghi vấn đi qua, thấy Dung Tiểu Xuân đang xem ba mươi sáu kế: “Anh, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Yêu đương như chiến trường!” Dung Tiểu Xuân nói.
Dung Hạ bị Dung Tiểu Xuân không như bình thường làm nghi hoặc: “Hai người chẳng phải tâm ý tương thông rồi sao?”
Dung Tiểu Xuân bĩu môi: “Còn chưa bày tỏ mà.”
“Khụ, ” Dung Hạ đối với hai kẻ trẻ con này tỏ vẻ bất đắc dĩ, “Cho nên anh muốn nghiên cứu binh pháp?”
“Hic, anh xem lâu rồi, cũng chẳng có kế sách hay gì dùng được a, ” Dung Tiểu Xuân rung đùi đắc ý, “Quân sư, em xem thử coi?”
Dung Hạ tiếp nhận sách: “Ừm, lừa dối, mượn dao giết người, bịa đặt hoàn toàn, dĩ dật đãi lao (đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công),kế phản gián từ từ...”
“Thế nào, anh dùng kế nào thì được?” Dung Tiểu Xuân chờ mong hỏi.
“Dường như anh Bảo đều dùng qua rồi?” Dung Hạ sờ sờ cằm, “Xem ra anh Bảo đúng là người có tài mưu lược a!”
“Nói bậy!” Dung Tiểu Xuân không phục, “Sao anh chẳng cảm nhận được chút nào cả.”
“Này, anh xem. Lừa dối, dùng việc nói dối và giả tạo với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-tien-sinh/189459/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.