Chuyện kể rằng ông chủ Bảo dễ kích động chủ động xuất kích, bí mật nằm vùng, nói bóng nói gió, không nghĩ tới một lần ám chỉ đã tự đánh chân mình. Hoàn toàn không để cho người kia có cảm giác tiến hành từng bước, cũng hoàn toàn không nhẫn nại lâu để chờ “thời cơ thích hợp”, tóm lại chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, không thể đạt tới ước nguyện ban đầu.
Kỳ thật vẫn là sợ. Rõ ràng đã sớm nhủ bản thân phải tránh chuyện yêu đương, ba mươi tuổi ngay trước mắt, mà lại phải thu xếp tâm tư yếu đuối. Rất rất muốn gắt gao nắm chặt trong lòng bàn tay, vì thế liền không kìm được việc đùa giỡn tâm cơ. Bảo đảm chắc chắn có thể có được, lại muốn bảo đảm chắc chắn chính mình sẽ không bị tổn thương, nhưng kết cục vẫn là người khác mệt mỏi.
Bảo Du nghĩ tới nghĩ lui, một khi đã như vậy thì sẽ có chiêu lấy lui làm tiến, chỉ vì mở ra tử cục này.
Anthony: Cậu không định tỏ tình có phải không?
Anthony: Rất nhiều ngày cậu chưa cập nhật nhật ký.
Anthony: Hi vọng cậu có thể vui vẻ lần nữa.
Spring trả lời Anthony: Ở chỗ chúng tôi trời mưa.
Mùa mưa dầm lại đến, tương tự như cảnh vật, trong lòng cũng không đồng nhất.
Kỳ thật ghế dài ướt đẫm đã loang lổ bạc màu, còn mấy tờ quảng cáo nhỏ bé chưa xé hết. Hơn mười mét có một chiếc đèn đường, nước sơn trắng bong ra từng mảng, lộ ra trong phần kim loại nhẵn bóng bên trong. Thiêu thân bay giữa mưa phùn, có thể thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-tien-sinh/189457/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.