Kết quả của ba ngày trụy lạc là đến hôm xuất phát về nước, hai đùi Thích Tự vẫn ê ẩm như nhũn ra. Phó Diên Thăng đã định để lên máy bay bàn bạc vài vấn đề của công ti, rốt cục hắn mới nghe được vài câu đã díu mắt lại.
Thấy hắn mơ mơ màng màng, Phó Diên Thăng cũng biết mấy ngày nay làm quá hăng, dịu giọng nói: "Muốn ngủ thì ngủ chút đi, mấy chuyện này cậu không hiểu quá rõ cũng không sao."
"Mai đi gặp cổ đông của Liên Tú rồi, tôi làm phó quản lí mà chỉ biết nửa vời như thế sao được?" Thích Tự nhắm mắt lại, chấn chỉnh tinh thần rồi nói, "Anh nói tiếp đi, tôi nghe..."
Rõ ràng là đang ra lệnh, nhưng giọng nói của Thích Tự lúc này lại biếng nhác khàn khàn, mang vẻ gợi cảm khiến không ai có thể coi nhẹ.
Nhớ đến tiếng rên của Thích Tự trong lúc hai người làm tình, Phó Diên Thăng phải hít sâu vài hơi mới tìm lại được tỉnh táo.
"Được rồi..." Hắn lại nói thêm một hồi, ban đầu Thích Tự còn câu được câu chăng ừm ờ, nhưng không bao lâu sau đã lực bất tòng tâm chìm vào mê man.
Phó Diên Thăng lắc đầu cười nhẹ, thầm thì một câu "Cứ gồng" rồi vươn tay đắp cho hắn lớp chăn.
Nhìn dáng ngủ của thanh niên tuấn mĩ, hắn lại không kìm được lòng mà hôn một cái lên khóe môi đối phương.
Không ngờ cảnh này lại bị tiếp viên tình cờ đi qua trông thấy, nữ nhân viên mặc đồng phục lập tức đỏ mặt, cười cười với Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-quyet-dau/3095810/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.