Nói chuyện với ba xong, Thích Tự cũng thấy nhẹ nhõm hẳn.
Hắn để lại tin nhắn cho Số Phức, sau đó xuống nhà ăn thêm một chút, đến khoảng bảy giờ tối mới nhận được trả lời của đối phương.
F1S: "Tối qua bị cậu gọi dậy nên giờ tôi như suy nhược thần kinh rồi đây."
F1S: "Lần sau mà còn thế thì tôi không khách khí nữa đâu."
Thích Tự mở điện thoại ra, gửi đi một cái meme: [Cáo nhỏ rưng rưng.gif]
F1S: "..."
F1S: "Đường đường là một tên con trai cường tráng mét87 mà lại dùng mấy cái hình dễ thương này à?"
Tự: [Tuzki lắc điên cuồng.gif]
F1S: "Thôi cậu quay lại chế độ dễ thương đi..."
Đấu võ mồm thêm vài câu nữa rồi Thích Tự cũng nói vào vấn đề chính: "Ba tôi muốn gặp anh."
F1S: "Ông ấy muốn gặp tôi thật luôn?"
Thích Tự vốn không muốn nói ra việc ba mình muốn gặp mặt vì sợ rằng đối phương sẽ từ chối thẳng thừng. Nhưng dẫu sao cũng phải gặp được Số Phức rồi thì ba mới yên tâm cho hắn giao lưu với người kia tiếp.
F1S: "Tôi ở trong nước mà, gặp thế nào?"
Tự: "Ba tôi cũng hay về nước công tác."
F1S: "Vậy được, cậu cứ đưa số điện thoại của tôi cho ba đi, có gì ông ấy hẹn tôi trước."
Nhận được câu trả lời chắc chắn từ đối phương xong, Thích Tự liền báo lại với Thích Nguyên Thành.
Thích Nguyên Thành nói: "Qua Giáng sinh ba cũng chuẩn bị về Hải Thành một chuyến, có gì tiện thể hẹn gặp cậu ta luôn."
Bỗng dưng Thích Tự lại thấy mình như thể đang làm mai không bằng...
Thích Tự nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-quyet-dau/148362/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.