“Lại Nhất Phi ta phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, dung mạo đẹp tựa Phan An, thật cao hứng vì có thể nhận thức mọi người.” Thanh y thiếu niên phe phẩy cây quạt đi đến trước mặt đám người Tuyết Mị, chắp tay cất cao giọng nói; mọi người ngẩng đầu thản nhiên nhìn hắn một cái, tiếp tục cúi đầu ăn cơm. “Uy, các ngươi sao lại không biết lễ nghi như vậy chứ, người ta đến chào hỏi các ngươi, dù thế nào cũng phải đáp lại một tiếng nga.” Thanh y thiếu niên không khỏi có chút giận dữ, những người này là ai a, đám bọn hắn dáng vẻ cũng không tồi, đường đường chính chính, không thể tưởng tượng được lại không hiểu lễ nghĩa như vậy.
“Nhất Phi, không nên nói lung tung như vậy.” Thiếu niên áo trắng lại gần kéo kéo ống tay áo của hắn, làm ơn, ngươi đừng có tự mình đa tình nữa, người ta căn bản không có chú ý đến ngươi.
“Phong, ta không có nói sai, bọn họ…” Nhất Phi còn chưa nói hết lời, một cái bánh bao đã lăng không bay tới, vừa vặn rơi vào cái miệng đang há ra của hắn, cả người hắn liền chấn động theo, sau đó vẫn không nhúc nhích, tay chân cùng tư thế cũng ở trạng thái vừa xong.
“Rốt cục cũng im lặng.” Một đạo âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên, chỉ thấy tử y thiếu niên vỗ tay tỏ vẻ vừa lòng, “Xèo xèo” ngồi bên cạnh hắn là thanh mao hầu tử cũng vui tươi hớn hở vỗ tay theo. Mọi người đang ngồi im không khỏi đổ mồ hôi lạnh trong lòng, về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-nu-thanh-than/2457470/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.