Sáng sớm ngày hôm sau, tại đại môn Tuyết gia, một đám người đang nói lời tạm biệt, lưu luyến không rời. Tuyết Mị nhìn vẻ mặt không đành lòng của vợ chồng Tuyết Trùng Dương liền nhẹ giọng nói: “Gia gia, nãi nãi, trong thời gian Mị nhi không có ở đây, các ngươi phải chiếu cố mình cho tốt, nếu có chuyện gì xảy ra thì đến Hàn gia tìm Bạch lão đầu, không cần khách khí với hắn.” Vợ chồng Tuyết Trùng Dương nghe vậy, khóe miệng nhịn không được rút trừu, Mị nhi, người ta nhưng là cường giả linh thánh, cũng chỉ có ngươi mới dám ở trước mặt hắn kiêu ngạo như vậy.
“Mị nhi, sau khi ngươi đến học viện cũng phải tự chiếu cố mình cho tốt, cố gắng tu luyện.” Tuyết Trùng Dương quan tâm nói; Mị nhi, ngươi hãy mau mau trưởng thành, cha mẹ ngươi còn đang chờ ngươi. Bất quá, hiện tại chưa phải lúc để nói cho ngươi biết, chờ ngươi cường thịnh hơn, chúng ta sẽ nói cho ngươi biết chỗ của bọn họ.
“Mị nhi.” Thủy Liên Nguyệt ôm Tuyết Mị thật chặt, cố nén nước mắt, người một nhà mới đoàn tụ không bao lâu, lại sắp phải rời đi. “Mị nhi, ngươi đi đến đế đô rồi, phải cẩn thận người Hoa gia, có biết không?”; “Nãi nãi, ngươi cứ yên tâm, Mị nhi sẽ cẩn thận.” Tuyết Mị cười nhẹ nói, thầm nghĩ: Hoa gia? Bổn tiểu thư sẽ để mắt tới các ngươi, hy vọng các ngươi sẽ không để bổn tiểu thư thất vọng. Còn có lão đầu Tuyết gia kia, chậc chậc, nếu bổn tiểu thư không đòi lại một cái công đạo cho gia gia cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-nu-thanh-than/2457463/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.