“Khách quý đến!” Rấtnhanh lại vang lên âm thanh hô lớn của thị vệ tiếp khách gôm hai mươicái tên; mọi người trên quảng trường nghe vậy nhất tề đều đem ánh mắthướng về phía cửa vào, nhưng ngay sau đó liền kinh ngạc, toàn trườngtĩnh mịch, chỉ thấy đi phía trước là một hồng y lão giả tóc rối bời, sau cũng tùy chỗ đi theo lão chủ Hàn gia Hàn Ứng Long cùng trưởng lão liêncan, nhìn bộ dáng cung kính của bọn hắn, hiển nhiên vị hồng y lão nhânlà một đại nhân vật; trong lòng mọi người đều đang đoán người này là ai. Tuyết Mị nhìn hồng y lão giả kia, trong lòng hiện lên tia hiểu rõ, HànQuân Dật có nói qua, ngày gia tộc so chiêu này, thiên thần học viện sẽphái sứ giả đến để chọn lựa đệ tử, xem ra hồng y lão nhân này hẳn chínhlà sứ giả của thiên thần học viện. 
Không sai, hồng y lão nhânchính là Phó viện trưởng thiên thần học viện Thường Hồng Y, hắn vượt qua ngàn dặm xa xôi từ Đế Đô thành đến Sương Nguyệt thành, chính là phụngmệnh lão tổ tông Đông Phương Ngọc đến tìm một người, một thiếu niên tênlà Tuyết Mị. 
Thường Hồng Y bước vào quảng trường, ánh mắt tùy ýquét qua toàn trường, lập tức dừng lại trên người Tử y thiếu niên, thiếu niên phong thái như ngọc, tôn quý như hoàng; cho dù bị vây trong thiênquân vạn mã, cũng có thể làm cho người ta chú ý tới “hắn”, “hắn” giốngnhư là ngôi sao trong đêm đen, sặc sỡ tuyệt đẹp, sáng ngời chói mắt. 
Ánh mắt Tuyết Mị cùng Hồng Y gặp nhau, một cái đạm bạc hết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-nu-thanh-than/2457441/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.