Trở lại biệt thự, Tuyết Mị nằm trên ghế sô pha, cẩn thận đánh giá chiếcnhẫn màu tím trong tay, nó hiện tại thoạt nhìn thật bình thường, khôngcó cảm giác quỷ dij như ban đầu, mặt trên điêu khắc một ít đóa hoa cổquái, bảy đóa hoa, bảy thứ màu sắc, kim, lục, lam, hồng, vàng, xanh,tím, không nhìn kỹ, là rất khó có thể nhìn ra được. 
“Mặc kệ ngươi là nhẫn thần kỳ, hay nhẫn bình thường, tóm lại bây giờ cũng thuộc vềTuyết Mị ta.” Tuyết Mị tự nhủ nói, đem chiếc nhẫn màu tím đeo vào ngóntrỏ bên tay trái, không chật không rộng, vừa đủ, giống như nó nguyên bản là thuộc về nàng. Tuyết Mị vừa lòng gật gật đầu, nhấc chân khỏi giàycao gót, liền đi vào phòng tắm. Nàng không hề phát hiện thấy chiếc nhẫnmàu tím chợt lóe ra tử quang quỷ dị rồi biến mất. 
Tắm rửa xong,Tuyết Mị bây giờ mới cảm thấy mỏi mệt thần kỳ, nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, rất nhanh liền ngủ say. Trong mộng: Tuyết Mị trông thấy mìnhđang dùng đao gọt quả táo, không nghĩ lại để trên cổ tay của mình, cảmgiác rất đau. Nghĩ đến đây, Tuyết Mị không khỏi cảm thấy có chút buồncười, nàng ăn táo chưa bao giờ gọt. Bất quá, đau đớn này làm sao có thểchân thật như vậy đâu? 
“Nha.” Tuyết Mị giật mình tỉnh lại, trongphòng tối đen, một phen chủy thủ tinh xảo khéo léo cắm ở trên bàn họccạnh đầu giường của nàng, ánh trăng chiếu xuống lóe ra ánh sáng thanh u, lạnh lẽo. Cái chuôi chủy thủ này, đối với nó Tuyết Mị có thể nói làquen thuộc nhất; mộng ảo thần chủy, giết người không dính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-nu-thanh-than/107232/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.