Thập Nhị Sơn nằm ở phía tây nam của Thiên Nguyệt Quốc, cách xa hơn nửa ngày đường, bởi vì địa hình hiểm hóc, đồi núi chập chùng nên nơi này ít có người cư trú, khắp nơi đều là đất đá hoang vu. Sở dĩ gọi là Thập Nhị Sơn bởi vì nó được cấu tứ lên từ mười hai ngọn núi bất đồng rồi kéo dài chất chồng lên nhau. Nếu bay lên cao từ trên nhìn xuống, người ta có lẽ chỉ thấy được những đỉnh núi nho nhỏ nhấp nhô, và những cung đường gập ghềnh nối liền đáy vực uốn lượn xung quanh nó.
Không ai biết được, nơi này chính là cơ sở phân điện lớn thứ hai của Ma Điện, bởi vì có sự cư trú của Thánh Tử Ma Điện.
Lúc này, tận sâu bên trong hẻm núi, xung quanh bao bọc bởi các lớp tường thành nhân tạo và hàng rào sắt kiên cố. Mỗi một cửa ra vào đều có tín đồ mặc trường bào trắng với hoa văn uốn lượn từ đầu đến chân, trên trán vòng quanh một sợi xích tua rua màu đen tuyền, hai tay chống một cây đinh ba dài hai mét, vẻ mặt hung thần ác sát.
Hai tên tín đồ giữ cửa thấy từ xa có người lại gần, nhịn không được gắt gỏng cau có:
"Nhanh cái chân lên một chút! Có biết Thánh Tử đợi các ngươi đã bao lâu chưa? Làm gì lề mà lề mề thế?"
Tên bên cạnh nhíu mày, bổ sung thêm:
"Nghe bên dưới nói hung thủ là một nữ nhân, sao ngươi lại dắt về đây một nam nhân?"
Mạc Cửu bị kè kè ở chính giữa, xung quanh hộ tống bởi năm sáu tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-mau-than-long-phuong-nhi-nu/474594/chuong-90.html