Giám khảo đón nhận ánh mắt đen bóng u lãnh của Mạc Túc thì tinh thần hơi run lên, sau đó vội vã gõ trống tuyên bố:
"Mạc Túc đấu Chu Hạo, Mạc Túc thắng!"
"Mẫu thân uy vũ!!!" Ngay tức khắc, dưới đài đồng thời vang lên thanh âm nhuyễn manh dễ thương của Mạc Vân Long, Mạc Du Hồng. Bọn nhỏ khuôn mặt tỏa sáng, đồng thời vỗ tay hoan hô.
Mạc Túc hơi ngẩng đầu liếc nhìn qua nơi nào đó trên bậc thềm, sau đó chắp tay sau lưng, xoay người xuống đài, trở lại bên người hai đứa nhỏ.
"Tiểu Long, cất nó đi!" Mạc Túc đưa roi cho con trai, giao cho hắn trách nhiệm bảo quản tốt.
"Từ từ! Ngươi cất roi rồi, kế tiếp chiến đấu phải làm sao đây?" Đế Cửu Diên nghi hoặc lại lo lắng hỏi.
"Tùy tiện dùng cái khác, thứ này không thể dính huyết." Mạc Túc nhún vai nói, vừa rồi lúc công kích Chu Hạo, nàng đều tận lực lợi dụng vũ khí của hắn để đả thương hắn, "roi mây" nhưng không dính một giọt máu.
Mọi người khóe miệng không khỏi co quắp, trong lòng âm thầm khinh bỉ, ngươi vừa rồi đánh người đánh thật tàn nhẫn, roi vũ sinh phong.
"Nha đầu, cái kia... lão phu có thể hỏi một câu, cây roi này là do ai làm ra không?" Lam Vân đại sư trong lòng có chút ngứa ngáy, ánh mắt tỏa sáng hỏi.
"Ta làm á!" Mạc Túc thuận miệng nói, biểu tình một mực bình tĩnh, nhìn không ra chút nào gọi là hả hê đắc ý.
Mà những người khác nghe vậy thì chấn kinh rồi.
"Nha đầu... ngươi là Huyền phẩm... luyện khí sư?" Lam Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-mau-than-long-phuong-nhi-nu/474565/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.